Lời toà soạnCác dân tộc Á Đông gồm một nền hiện đại vô cùng xán lạn. Lịch sử Á Đông nói chung, trong đó có trung quốc và Việt Nam, khôn xiết hào hùng, tràn đầy khí chất. Lịch sử hào hùng 5000 năm văn minh, văn hoá của Á Đông là cả một kho tàng vô giá mang đến hậu thế. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của những quan niệm mới có phần thiên kiến, lệch lạc, lịch sử hào hùng ấy đã trở nên cải biên với nguỵ sinh sản nhiều. Với mong ước phục hưng lại nền văn minh vĩ đại cũng giống như những truyền thống đạo đức quý báu của bạn Á Đông, cửa hàng chúng tôi tiến hành loạt bài về lịch sử vẻ vang Việt Nam, Trung Hoa… gửi mang lại quý độc giả, ngõ hầu phá giải được phần đa quan niệm sai lệch hiện nay. 


Đố kỵ, ghét ghen với kẻ tài giỏi, như mong muốn hơn bản thân xưa nay vẫn là 1 tật xấu khó bỏ của bé người. Lòng đố kỵ hoàn toàn có thể dẫn đến những hành vi nông nổi, hại người, hại mình, hậu quả tang thương không sao nói xiết.

Huynh đệ tương tàn

Trong lịch sử hào hùng thường hay gồm một quy nguyên tắc thế này: Hễ khi 1 bậc hero cái thế tung ra thì đồng thời cũng xuất hiện thêm một nhân đồ vật phản diện, không team trời thông thường với họ. Nhân vật phản diện này tài cán cũng chưa hẳn hạng trung bình thường, lắm mưu mô, quỷ kế dẫu vậy cả đời cứ tìm phương pháp hãm hại người anh hùng kia. Tôn Tẫn – Bàng Quyên là một trong cặp kỳ phùng địch thủ trời sinh như thế.

Tôn Tẫn (thế kỷ 4 TCN), người nước Tề, thuở nhỏ tuổi theo sư phụ Quỷ cốc Tử học binh pháp. Trong “Sử ký”, bốn Mã Thiên chép: “Tẫn sinh trung tâm đất A với đất Quyến. Tẫn là nhỏ cháu của Tôn Tử”. Như vậy có thể thấy, Tôn Tẫn hội đủ nhiều yếu tố để biến một nhân vật dụng kinh bang tế thế, trường đoản cú xuất thân mang đến sở học bình sinh.

Bạn đang xem: Binh pháp tôn tử

Tôn Tẫn từ nhỏ theo học binh pháp với Quỷ cốc Tử, vẫn tỏ ra tài năng năng hơn người. Ảnh: Epoch Times

Bàng Quyên (? – 342 TCN), là bạn làm việc đồng môn của Tôn Tẫn. Tẫn điện thoại tư vấn Quyên là sư huynh, cùng theo Quỷ cốc Tử học tập binh pháp. Khác với Tôn Tẫn vốn loại danh gia, vọng tộc, Bàng Quyên chỉ là bé cháu hạng bình dân. Quyên lại là bạn quỷ quyệt, các tham vọng, kết nghĩa cùng với Tôn Tẫn cũng vì mục tiêu riêng.

Vốn đắm đuối phú quý, Bàng Quyên xin Quỷ cốc Tử đến xuống núi trước nhằm lập nghiệp công danh. Còn Tôn Tẫn vẫn sinh hoạt lại ngày đêm trui rèn binh pháp với được sư phụ mật truyền đến “Binh Pháp Tôn Tử”. Trong “Đông chu liệt quốc” hồi sản phẩm 88 thuật lại rằng lúc Bàng Quyên dò xét Tôn Tẫn binh pháp bí truyền thì Tẫn giải thích: “Sách ấy vị tiên sinh chú giải rõ ràng, khác với nguyên bản. Tiên sinh chỉ mang lại mượn xem tía ngày rồi đòi lại và cũng ko có bản sao”.

Tạo hình của Tôn Tẫn (trái) cùng Bàng Quyên (phải) trên điện ảnh. Ảnh dẫn qua: phim14.net

Sau khi xuống núi, Bàng Quyên được phong làm tướng sinh hoạt Nguỵ, rứa binh quyền cả nước, oách danh lẫy lừng. Vốn thông tỏ phép dùng binh, Quyên hối hả lập được không ít công trạng lớn, chinh phạt những nước nhỏ tuổi xung quanh, thậm chí vượt mặt được cả Tề quốc (vốn là 1 trong những nước hùng to gan thời Chiến Quốc).

Dù vậy, Bàng Quyên vẫn luôn luôn canh cánh trong tim mối lo về Tôn Tẫn. Biết tài mình yếu sư đệ, Bàng Quyên cho tất cả những người đến mời Tôn Tẫn về nước Nguỵ thuộc phò tá Nguỵ vương. Thực chất Bàng Quyên vốn không có ý tốt đến thế, chỉ nên sợ một lúc Tôn Tẫn được nước chư hầu khác trọng dụng sẽ trở thành đại địch nguy khốn của mình. Dạng hình Bàng Quyên luôn luôn đối xử rất ân cần với sư đệ của mình, hay năng qua lại thăm hỏi. Tuy vậy trong tâm, Bàng Quyên vẫn ngấm ngầm ao ước hại Tôn Tẫn. Quyên các lần gièm pha pha trước khía cạnh vua Nguỵ, rồi vu cáo rằng Tôn Tẫn là loại gián điệp nước Tề.

Nguỵ vương vãi nghe lời gièm pha pha, hạ lệnh tống ngục tù Tôn Tẫn, cho quân sĩ cắt bỏ hai miếng xương bánh trà rồi yêu thích lên mặt ông, khiến ông sống không bởi chết. Sau khi biết fan hại mình đó là sư huynh Bàng Quyên xưa nay vẫn tin tưởng, Tẫn càng đau khổ.

Một trận giao tranh

Bản đồ trận chiến Mã Lăng. Ảnh: Wikipedia

Để che mắt Bàng Quyên, Tôn Tẫn bắt buộc giả điên, lăn lóc khắp đầu con đường xó chợ. Bàng Quyên vẫn cho tất cả những người theo dõi gần kề sao, thấy Tẫn điên thiệt nên có ý lơi lỏng. Năm 366 TCN, nhân bao gồm sứ đưa nước Tề mang lại kinh đô Đại Lương của Nguỵ quốc, Tẫn lén đến chạm chán và đề cập rõ sự tình. Sứ trả nghe xong xuôi bèn kín chở Tẫn về. Thanh lịch Tề, Tôn Tẫn đổi mới thượng khách của tướng mạo quốc Điền Kỵ. Sau đó, Điền Kỵ lại tiến cử ông cùng với Tề Uy Vương. Tề vương biết Tẫn là hào kiệt hiếm gặp, lập tức trọng dụng, phong làm thầy, cùng mưu đại nghiệp.

Sang Tề, Tôn Tẫn có khá nhiều dịp được so tài cùng với Bàng Quyên. Lúc ấy, Quyên nuốm đại quyền nghỉ ngơi Nguỵ, dương dương từ đắc, tiếp tục mang binh đi chinh phạt các nước chư hầu. Năm 353 TCN, Bàng Quyên thống lĩnh đại binh tấn công nước Triệu. Vua Triệu kíp cho tất cả những người đến ước cứu nước Tề.

Vua Tề toan mang binh mang đến giải vây trộn nước Triệu dẫu vậy Tôn Tẫn dâng kế “vây Nguỵ cứu Triệu”. Theo đó, Điền Kỵ sở hữu đại quân tức tốc tiến thẳng mang lại kinh đô Đại Lương của Nguỵ nạt vây đánh. Bàng Quyên nghe tin liền gấp vã rút binh trở về cứu giúp nhà. Trên phố rút về, Quyên bị Điền Kỵ đánh cho lose ở Quế Lăng, thậm chí còn bị tóm gọn sống giải về. Nể tình đồng môn, Tôn Tẫn tha đến Bàng Quyên về Nguỵ.

Năm 341 TCN, Bàng Quyên thống suất đại binh sang tiến công Hàn để lấy lại thanh danh sau thua kém ở trận Quế Lăng. Khi hai quân đối địch nhau, Tôn Tẫn dùng kế “rút bếp”, mang lại quân làm nhà bếp ít đi một phần sau từng ngày, từ bỏ 10 vạn cái xuống còn 5 vạn rồi không đầy 3 vạn.

Bàng Quyên cho người đếm nhà bếp quân Tề, thấy nhà bếp ngày càng không nhiều đi thì cho rằng quân Tề vì khiếp sợ đã đào ngũ loại bỏ đi cả. Nhân đó, Quyên vứt trọng binh sống lại, chỉ sở hữu theo khinh binh, lập cập ngày đêm đuổi theo quân Tề.

Bàng Quyên đốt đuốc gọi thấy mẫu chữ “Bàng Quyên chết ở dưới nơi bắt đầu cây này” trên tuyến đường Mã Lăng. Ảnh: NTD TV

Trên con đường rút lui, Tôn Tẫn đang sớm dự liệu và đến quân mai phục sinh sống Mã Lăng, vốn là một con mặt đường hiểm trở, hai bên có vách núi cao. Tẫn phục hai bên núi các cung nỏ, gỗ đá, lại cho những người quét sơn lên một chiếc cây khủng ở đường loại chữ: “Bàng Quyên chết ở bên dưới cây này”. Tẫn dặn đấu sĩ khi thấy bao gồm đốm lửa sáng sủa thì bắn tên, lăn đá mộc xuống.

Quả nhiên, Bàng Quyên đuổi mang đến Mã Lăng, từ mình khảo sát địa thế, đến mặt gốc cây châm đuốc hiểu được mẫu chữ đó. Bỗng hai bên tiếng reo hò nổi lên, quân Tề nhất loạt phun tên như mưa xuống. Quân Nguỵ hoang mang, giẫm đánh đấm lên nhau, tử mến vô số. Bàng Quyên vắt cùng lực kiệt, không thích thêm một lần tiếp nữa chịu nhục lâm vào hoàn cảnh tay Tôn Tẫn bèn rút gươm từ sát.

Trước lúc chết, Bàng Quyên ngửa mặt lên than rằng: “Thế là ta làm chiếc thằng ấy nổi danh!”. Sau này, kế rút phòng bếp và trận Mã Lăng mai phục Bàng Quyên của Tôn Tẫn đã đi vào kinh điển của binh gia như một ví dụ tấp nập cho chiến thuật dùng lợi nhử địch.

Đố kỵ là một liều dung dịch độc

Bên cạnh những phẩm chất xuất sắc đẹp, tín đồ Á Đông nói chung gồm một tính cách xấu đi rất nổi bật là đố kỵ. Sự ghen tức, đố kỵ xảy ra thông dụng trong xã hội, giữa bàn sinh hoạt cùng thầy, quan tiền lại thuộc triều, thậm chí còn là bằng hữu hay mặt hàng xóm…

Cảm thấy ghen tỵ với thành công xuất sắc của bè bạn, oán hận với cảnh ngộ của phiên bản thân mình hay là không phục người khác, toàn bộ đều là bộc lộ của lòng đố kỵ. Nhưng các bạn biết chăng, đố kỵ chính là một liều thuốc ô nhiễm người, sợ hãi cả mình.

Đố kỵ, ghen tuông ghét khiến cho con bạn đánh mất phiên bản thân, trở cần mù quáng. Nó cũng buông bỏ vào đầu bạn ta đầy rẫy hận thù, oán hờn, làm tín đồ ta tấn công mất đi điềm tĩnh, với sự thanh thản.

Một tín đồ ôm giữ lại lòng đố kỵ sẽ khiến cho chính họ không đạt được thành tựu nào. Chính vì cứ mãi oán hận, đối chiếu thiệt hơn với soi mói kẻ khác, họ không còn đủ thời gian giành cho mục tiêu thực sự của mình. Nhìn kẻ khác hạnh phúc thì ghen tuông tức, thấy kẻ khác khổ sở thì họ vui mừng, họ vẫn tự coi bản thân như loại bóng của kẻ khác.

Bàng Quyên trong mẩu chuyện trên chỉ vày đố kỵ, ganh ghét Tôn Tẫn nhưng giở đủ phần lớn thủ đoạn hãm hại người các bạn của mình. Dù vậy, Tôn Tẫn cũng chỉ bất vượt là bị phế song chân, không thể đi đứng như fan bình thường. Còn Bàng Quyên, thực tài chẳng kém Tôn Tẫn là bao nhưng chỉ vì hai chữ “đố kỵ” cứ mãi ko dứt, thiếu tính tỉnh táo, đành buộc phải chết không toàn thây vị trí sa trường nhưng mà lòng ôm mọt hận ngàn thu. 

Hãy nhớ rằng:

Đố kỵ là bé dao nhị lưỡi. Chúng ta tưởng rằng nó sẽ đâm lên thân quân địch nhưng kỳ thực bạn đã từ tay đâm nó vào trái tim mình.

Ngụy Huệ vương vãi cũng học tập theo Tần Hiếu Công, hy vọng tìm một hào kiệt kiểu yêu đương Ưởng. Ông ta bỏ ra nhiều tiền tài để chiêu mộ kỹ năng trong thiên hạ. Lúc đó có người trong nước thương hiệu là Bàng Quyên cho xin gặp, trình bày kế sách có tác dụng nước nhiều binh mạnh. Ngụy Huệ Vương siêu hài lòng, ngay lập tức phong Bàng Quyên có tác dụng đại tướng.

Bàng Quyên đúng là tướng tài, ngày ngày thao luyện binh mã, trước hết tiến công mấy nước nhỏ, đều giành thắng lợi, sau lại đánh bại cả nước Tề. Đến cơ hội đó, Ngụy Huệ vương càng lòng tin Bàng Quyên.


Bàng Quyên tự cho mình là người tài giỏi. Nhưng ông biết rằng chúng ta học của bản thân mình là Tôn Tẫn, tín đồ nước Tề, còn xuất sắc hơn mình. Theo truyền thuyết, thì Tôn Tẫn thuộc dòng dõi của Tôn Vũ nước Ngô lúc trước chỉ riêng biệt Tẫn nỗ lực được “Binh pháp Tôn Tử” vày tổ tiên truyền lại.

Ngụy Huệ vương vãi cũng nghe lừng danh của Tôn Tẫn, nên tất cả lần nói cùng với Bàng Quyên về Tôn Tẫn. Bàng Quyên cử tín đồ mời Tôn Tẫn tới tập sự với bản thân cùng ship hàng nước Ngụy. Ai ngờ Bàng Quyên nuôi ý xấu, ngầm gièm pha cùng với Ngụy Huệ vương là Tôn Tẫn tứ thông với Tề. Ngụy Huệ vương vãi nổi giận, liền gửi Tôn Tẫn ra xử tội, thích chữ vào khía cạnh và dỡ hai xương bánh trà của Tôn Tẫn.

May nhờ gồm một sứ thần nước Tề quý phái thăm Ngụy, ngầm cứu vớt được Tôn Tẫn, đưa về nước Tề.

Đại tướng nước Tề là Điền Kỵ nghe nói Tôn Tẫn là 1 tướng tài, ngay lập tức tiến cử cùng với Tề Uy Vương. Tề Uy Vương cũng đang cải phương pháp để làm cho nước nhà giàu mạnh. Sau khi đàm đạo về binh pháp với Tôn Tẫn, cảm thấy rất hứng thú, lấy làm tiếc là không được chạm chán ông mau chóng hơn.

Lịch sử china năm 354 trước Công nguyên, Ngụy Huệ vương phái Bàng Quyên tiến đánh nước Triệu, vây hãm quốc đô Hàm Đan của Triệu. Năm sau, Triệu mong cứu với Tề. Tề Uy Vương ý muốn phong Tôn Tẫn có tác dụng đại tướng để đem quân cứu vớt Triệu. Tôn Tẫn tự chối: “Tôi là một người vẫn tàn phế vày bị hình phạt, nếu làm đại tướng, chỉ khiến cho người ta chê cười. Xin bệ hạ cử Điền Đại phu (tức Điền Kỵ) có tác dụng đại tướng.

Tề Uy Vương ngay lập tức cử Điền Kỵ làm đại tướng, Tôn Tẫn làm cho quân sư, có quân đi cứu vãn Triệu. Tôn Tẫn ngồi trong một cỗ xe được trùm kín để bày mưu giúp Điền Kỵ.

Tôn Tẫn nói cùng với Điền Kỵ: “Hiện ni Ngụy đã với hết quân tinh nhuệ đi tiến công Triệu, vào nước chỉ từ lại bầy tớ già yếu, rất là trống rỗng. Rất tốt là ta lấy quân đánh vào đô thị Đại Lương của Ngụy, Bàng Quyên nghe tin, nhất thiết sẽ yêu cầu bỏ Hàm Đan để về cứu vãn viện. Ta đã chờ chính giữa đường đánh một trận thì nhất mực sẽ giành win lợi”.


*

Điền Kỵ tuân theo kế đó. Quân của Bàng Quyên vừa hạ được Hàm Đan, chợt nghe tin Tề tấn công Đại lương, liền gấp vã mang quân về. Vừa mang đến Quế Lăng (nay ở tây-bắc Trương Đản, Hà Nam) thì gặp quân Tề. Phía hai bên giao chiến, Bàng Quyên đại bại.

Quân kia đắc chiến hạ kéo về, Thành Hàm Đan được cứu vớt thoát. Lịch sử vẻ vang gọi mưu mẹo đó của Tôn Tẫn là “Vây Ngụy cứu vãn Triệu”.

Năm 341 trước Công nguyên, nước Ngụy lại phái quân tấn công nước Hàn. Hàn lại mong cứu Tề. Dịp đó, Tề Uy Vương đang chết, nhỏ là Tề Tuyên vương vãi phái Điền Kỵ, Tôn Tẫn mang quân cứu vớt Hàn. Tôn Tẫn lại dùng phương pháp cũ, không đi cứu giúp Hàn, mà lại trực tiếp đánh vào nước Ngụy.

Bàng Quyên được tin cao cấp từ trong nước, đành nên rút quân về, thời gian đó quân Tề sẽ vào cho đất Ngụy.

Nước Ngụy dùng một số trong những lớn quân, vì thái tử Thân chỉ huy, ngăn chặn lại quân Tề. Thời gian đó, quân Tề ban đầu rút lui. Bàng Quyên quan sát khu vực doanh trại của quân Tề, thấy rất lớn lớn. Ông sai đếm số phòng bếp của quân Tề, thấy tất cả tới mười vạn loại thì siêu hoảng sợ.

Hôm sau, Bàng Quyên xua đuổi theo tới địa điểm đóng quân máy hai của quân Tề, không đúng đếm số bếp, thì chỉ với 5 vạn cái. Ngày sản phẩm công nghệ ba, Bàng Quyên lại xua đuổi tới vị trí doanh trại vừa rút bỏ của quân Tề, đếm số bếp, thì chỉ thấy còn lại hơn nhì vạn cái. Bàng Quyên im tâm, cười nói: “Ta đã biết quân Tề đều là người nhát gan, với mười vạn quân sang Ngụy, new có ba ngày sẽ trốn chạy mất hút hai phần ba”. Ông thúc giục quân Ngụy xua theo quân Tề suốt ngày đêm.

Đuổi cho tới Mã Lăng (nay làm việc Đông nam thị trấn Đại Danh tỉnh Hà Bắc) thì trời vừa tối. Đường xá nghỉ ngơi Mã Lăng hết sức chật hẹp, mặt đường mọi là chướng ngại vật. Bàng Quyên vội vàng muốn theo kịp ngay quân Tề, lập tức thúc giục quân Ngụy đi vội vàng trong đêm. Bỗng nhiên quân lính phía trên báo về: “Đường xá đa số bị cây cối ngăn ngăn cả”.

Bàng Quyên lên xem, quả thấy cây cối đều bị chặt ngã, chỉ từ lại một cây lớn không biến thành chặt. Xem xét kỹ thấy vỏ cây đã trở nên lột bỏ, bên trong lò dò thấy một hàng chữ, do trời về tối không hiểu rõ.

Bàng Quyên bảo quân lính đốt đuốc lên soi, thì thấy mặt hàng chữ đó là: “Bàng Quyên sẽ bị tiêu diệt dưới gốc cây này”.

Bàng Quyên hoảng sợ, liền ra lệnh lui quân. Tuy vậy đã muộn. Xung quanh tên phun tới như mưa. Quân Ngụy bị tiêu diệt ngổn ngang. Tư phía thốt nhiên vang lên tiếng hô giết, quân Tề ồ ạt xông tới.

Thì ra Tôn Tẫn lập mưu, vậy ý mỗi ngày giảm số bếp nấu cơm trắng để tiến công lừa khiến Bàng Quyên tưởng nhầm rằng quân Tề ngày càng giảm, chủ quan, dẫn quân đuổi theo. Tôn Tẫn đo lường và tính toán biết vào thời hạn đó, Bàng Quyên sẽ tới Mã Lăng, cần mai phục sẵn quân cung nỏ, dặn dò đấu sĩ khi thấy gồm ánh lửa thì cùng bắn xuống. Bàng Quyên hết đường chạy, đành rút tìm tự sát.

Quân Tể thừa thắng đánh rã quân Ngụy, bắt hoàng thái tử Thân của Ngụy có tác dụng tù binh.

Xem thêm: Lời bài hát: khốn nan la anh 1 2 ), lời bài hát khốn nạn là anh

Từ kia về sau, nổi tiếng của Tôn Tẫn truyền ra khắp các nước chư hầu. Tác phẩm “Binh pháp Tôn Tẫn” bởi ông viết ra còn giữ truyền cho tới ngày nay.