Lại một bộ huyền huyễn đặc sắc nữa. 62 chương + 4 ngoại truyện vừa đủ cho một thiên tình sử chốn thần tiên lãng mạn và cảm động. Truyện này không đề cập nhiều đến phép thuật, chiến tranh tiên ma gì cả mà chủ yếu là kể chuyện tình cảm. Lời văn chân thành, sâu sắc, cảm động. Tâm lý diễn biến rất tốt, có thể xếp vào loại ngược tâm có cả bi và hài.

Bạn đang xem: Hồ ly muốn chờ ta bao lâu

Nhân vật ấn tượng nhất trong truyện là Hồ đế Bạch Nhiễm –con bạch hồ chín đuôi – đứng đầu Thanh Khâu. Bạch Nhiễm này có biệt danh là Lão hồ ly, không phải vì tuổi hay tu vi mà bản chất con người gian xảo, mưu mô không ai bằng trong khắp lục giới. Hắn có cái đầu cực thông minh và tính toán giảo hoạt, chỉ cần hắn muốn thì mọi thủ đoạn đều có thể bày ra để đạt mục đích. Phương Hề – Phượng đế tiền nhiệm và cả Ly Ương – nữ chính của chúng ta đều vị Bạch Nhiễm thao túng, sắp đặt, lừa đảo tơi bời. Chốn thần tiên ai cũng đề phòng Hồ đế này, vì sớm muộn thì cũng có ngày bị lão dụ dỗ, lừa gạt đến không còn quần áo che thân ^^ Bạch Nhiễm đem lại cảm giác như mẫu người bất cần đời, chích chòe ba hoa, yêu nghiệt và mị hoặc. Truyện này vui nhất là xem Hồ đế giở mưu mẹo lừa trên gạt dưới, xem chúng tiên bị Bạch Nhiễm xỏ mũi cắm sừng mà cười sái quai hàm

Đây là một câu chuyện tình yêu kéo dài hai kiếp của Nhân Phi – về sau là Ly Ương. Bốn nghìn năm trước, Nhân Phi – tiên tử núi Thiên Sơn đã yêu Phượng đế Phượng Hề. Nàng dùng cả tính mạng để cứu sống hắn với hy vọng chuyển kiếp luân hồi thì lại bên nhau.

“Kiếp sau gặp lại, hắn chưa chắc có thể nhận ra ngươi.”

“Không sao, chỉ cần hắn tốt là đủ rồi.”

“Đáng giá không?”

“Không có có đáng giá hay không, chỉ có có nguyện ý hay không.”

Ly Ương kiếp thứ 2 đầu thai làm tiểu hồ ly, được phụ mẫu gửi cho Hồ đế trông nom nuôi dưỡng. Suốt mấy trăm năm Ly Ương là con hồ ly Tiểu Bạch ngày ngày bên cạnh Bạch Nhiễm, là thú cưng của hắn. Ly Ương không nhớ được kí ức kiếp trước nhưng bản năng đã khiến nàng chú ý tới Phượng Hề từ lần đầu gặp gỡ. Tiểu hồ ly lịch kiếp hóa nhân hình, thành một tiên tử xinh đẹp. Cũng chính lúc đó Bạch Nhiễm tỏ ra xa cách với nàng, cố tình đưa đẩy nàng đến bên cạnh Phượng Hề.

“Vì đó là điều nàng mong muốn…”

Nhưng Bạch Nhiễm sớm hối hận vì Phượng Hề chỉ đem lại thương tổn cho Ly Ương. Ly Ương hết mình theo đuổi tình yêu, trong khi Phượng Hề nhất quyết chỉ chờ đợi Nhân Phi, chờ suốt bốn nghìn năm…

“Ngươi rốt cuộc, không có nhận ra ta.”

Sự chờ đợi kia thật vô nghĩa vì ngay lúc Ly Ương đứng đó mà hắn cũng không nhận ra, như thế thì có tư cách gì để yêu? Ly Ương nào biết mình là Nhân Phi. Lúc nàng vì thương thế của Phượng Hề mà liều lĩnh đánh nhau với Hỏa kì lân suýt mất mạng, Bạch Nhiễm là người có mặt tương cứu bất chấp phải bỏ ra bao nhiêu tu vi, bao nhiêu sự đánh đổi. Nàng vì một Nhân Phi giả xuất hiện mà tuyệt vọng, khổ sở, Bạch Nhiễm lại là người âm thầm bên cạnh bảo vệ và yêu thương.

Nhân phàm khổ vì tình, thần tiên cũng không thoát khỏi vì duyên mệnh mà đau đớn. Bạch Nhiễm luôn xuất hiện với bộ dạng yêu nghiệt, hay cười đùa, giễu cợt, dường như không điều gì trên đời khiến hắn mất vui. Đó chỉ là bộ mặt ngụy trang cho một tấm chân tình được giấu đi sâu kín.

Khi chứng kiến Ly Ương khổ sở vật vã, Bạch Nhiễm đã đưa ra quyết định: Lần này hắn sẽ không buông tay, không ngu ngốc dâng nàng cho kẻ khác. Bạch Nhiễm lại phát huy bản lĩnh hồ ly dùng thủ đoạn chia cắt nàng với Phượng Hề. Gian xảo ư? Tiểu nhân ư? Không sao, hắn là lão hồ ly, thâm hiểm độc ác một chút mới là phong cách!?

Nhân Phi kiếp trước chỉ yêu Phượng Hề…

Ly Ương kiếp này lại vì một Bạch Nhiễm mà rung động…

Hóa ra sau mỗi lần lịch kiếp người ta thay đổi rất nhiều, thời gian đủ xóa nhòa và làm mới mọi thứ..

“Phượng Hề, ta không phải Nhân Phi.”

Đúng vậy, kiếp trước là kiếp trước, hiện tại là hiện tại. Nhân Phi kia và Ly Ương bây giờ không nhất thiết là một người. Nhân Phi chỉ có thể sống trong hồi ức còn Ly Ương thì có cả hiện tại và tương lai.

Cuối truyện là những chương vô cùng cảm động. Bạch Nhiễm ba hoa chích chòe ấy vậy mà có lúc hành sự quyết tuyệt. Hắn phong lưu ong bướm nhưng thực ra chỉ yêu Ly Ương, yêu tới nổi dám tặng “trái tim cửu vĩ hồ” bất diệt để cho nàng sự sống.

 “Người hao tổn tâm cơ lừa gạt đi lòng của nàng, sao không chịu trở lại đây? Huống chi tim của hắn vẫn còn ở nơi này, luôn luôn có thể trở về hỏi nàng đòi lại. Cũng chỉ là chờ đợi, người kia cả trái tim đều cho, nàng lại có gì làm không được? Hắn sẽ trở về, nàng sẽ chờ.”

Kiếp trước Phượng Hề dùng cả đời để đợi Nhân Phi

Kiếp này Ly Nương sẽ vĩnh viễn chờ đợi Bạc Nhiễm.

Đọc xong truyện này nhiều lúc rớt nước mắt. Haizzz… tình tay ba này thiệt khổ sở. May mà cuối cùng nó HE không thoi Hoa Ban nhất định đập đầu vào bàn phím! ^^

Năm mới đến rồi, và cũng để phủ bụi cái WP, vừa đọc xong 1 bộ huyền huyễn khá hay nên nổi hứng review. Trước đây review không nhiều, nhưng mất cả rồi, đây là bộ đầu tiên post trong lúc quét mạng nhện nhà nhỏ

HỒ LY! MUỐN TA CHỜ BAO LÂU? – MẬT TRẦM TRẦM

By: Quỳnh Văn

 

 

*

 

Không hiểu sao đến bây giờ mới đọc được bộ này, mặc dù nó ra ebook cả gần năm trời rồi. Chỉ nhớ có “nhiều” lần trong quá khứ, đọc được cái tên bộ này, đưa nó vào tầm ngắm, nhưng không hiểu sao lại bỏ quên mất ; ;

Bên cạnh những “đại nhân vật” mà mình từng đọc như hệ liệt Tam sinh tam thế của Đường Thất, Hương mật tựa khói sương của Điện Tuyến, hay Trọng Tử của Thục Khách, “Hồ ly! Muốn ta chờ bao lâu?” vẫn chiếm một cảm tình rất riêng đối với mình.

“Hồ ly! Muốn ta chờ bao lâu?” – Một bộ huyền huyễn nhẹ nhàng, lãng mạn về câu chuyện tình yêu xoay quanh ba nhân vật Bạch Nhiễm – Ly Ương – Phượng Hề. Có thể nói đây là một bộ truyện khá đặc sắc, ngòi bút sắc sảo và dụng tâm khi xây dựng cốt truyện rất tốt. Một bộ huyền huyễn đáng đọc!

Đầu tiên, nhân vật được nhắc tới không thể không kể đến là Bạch Nhiễm – Hồ Đế Thanh Khâu. Bạch Nhiễm là một con cửu vĩ hồ, mà tộc hồ ly xưa nay luôn giảo hoạt không ai bằng, huống gì hắn còn là Hồ Đế trong đám hồ ly đó! Đấu với hắn, chỉ có thể thua thiệt, không thể sánh bằng, đến những con ẩn hồ cũng phải cảm thán:

“Giảo hoạt nhất trời đất là hồ ly? Sai! Phải là lão hồ ly mới đúng!”

Đầu truyện, Bạch Nhiễm xuất hiện với một tư thái không lạnh lùng, không cao cao tại thượng như phần lớn những đại nam chính khác trong thế giới ngôn tình huyền huyễn, đối với Ly Ương, hắn là một con lão hồ yêu nghiệt, lúc nào cũng chỉ đùa giỡn tiểu bạch yếu ớt như nàng. Nhưng dù có là thần tiên, dù có là Hồ đế, Bạch Nhiễm hắn cũng không thoát khỏi một chữ tình đơn giản như vậy. Đúng như Thanh Trì từng nói:

“Trên đời này vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn, đến cả một lão hồ ly thông minh giảo hoạt như hắn đều không thể tránh khỏi!”

Hắn yêu nàng, không biết lúc nào hắn đã yêu nàng, là từ lúc hắn nhận nàng – một tiểu hồ ly chưa hóa thân từ tay cha mẹ, hay là trong quá trình hắn nuôi dưỡng nàng trưởng thành, ôm nàng trong vòng tay, sủng nàng, dung túng nàng náo động Thanh Khâu? Hắn không biết. Nhưng kể cả khi hắn biết rõ kiếp trước của nàng, biết trái tim nàng vốn dành cho người khác, hắn vẫn sủng nàng như vậy, vẫn yêu nàng như vậy.

Hắn biết không thể tránh khỏi số kiếp này, hắn là người đến sau, vậy nên hắn chấp nhận. Chấp nhận thả nàng về với vòng tay kia, chấp nhận nhìn nàng yêu người đó, chấp nhận nhìn nàng hi sinh cả tính mạng chỉ vì hai chữ ái tình. Có lẽ là do hắn quá sủng nàng mới trở thành như vậy, ba lần bảy lượt nàng gây chuyện, hắn lại lặng lẽ thu dọn tàn cuộc, năm lần mười lượt nàng vì người khác mà tổn thương bản thân, hắn lại âm thầm mà đau lòng, tìm mọi cách để cứu nàng khỏi bàn tay của tử thần. Hắn có thể là Đế hồ giảo hoạt không ai sánh bằng, nhưng hắn cũng chỉ là một nam nhân yêu nàng say đắm. Hắn không nói ra, nhưng lặng lẽ thể hiện bằng hành động. Đó chính là cách hắn yêu nàng!

Thế nhưng hắn là ai cơ chứ? Là lão hồ, là Đế hồ trong đám hồ ly giảo hoạt kia! Buông tay nàng, để nàng rời đi, giăng một cái lưới to chờ đợi, và cuối cùng là đoạt lại trái tim nàng. Tình kiếp này dày vò Bạch Nhiễm không ít, nhưng cũng không thể đánh bại lão hồ nham hiểm kia. Cuối cùng, nàng vẫn trở lại trong vòng tay hắn, trong ngực nàng là trái tim nóng hổi của hắn, vây chặt lòng của nàng!

o
Oo

Ly Ương – nữ chính – cũng là một nhân vật không thể bỏ qua. Nàng vốn là một con hồ ly nhỏ không có chí cầu tiến, ham ăn, ham ngủ, lại rất thích uống rượu. Lúc còn chưa hóa thân, nàng thích nhất là nằm trong lòng Bạch Nhiễm, được hắn vuốt ve dung túng, không hề biết kiếp sống sau này của một tiểu nhân vật như nàng lại đau khổ đến vậy.

Nàng hóa thân, rồi bị Bạch Nhiễm bỏ rơi, sau cùng rơi vào tình yêu không lối thoát với Phượng Hề.

Nàng đối với tình yêu không bao giờ buông tay. Cho dù người kia không để ý nàng, cho dù người kia bốn ngàn năm chờ đợi vẫn chỉ chung tình với một người khác. Nàng không giấu nổi ghen tỵ với Nhân Phi, nhưng chưa từng ngừng cố gắng, nàng không có cách nào ganh với người đã khuất. Nhìn thấy Phượng Hề luyến tiếc những giọt rượu Vân Tung cuối cùng, nàng chạy đi tìm cách ủ rượu, khổ cực gần năm trời, cuối cùng đổi lại sự hờ hững của hắn. Một chi tiết rất nhỏ thôi, nhưng rõ ràng tác giả đã xây dựng rất thành công tình yêu của Ly Ương, có đủ cố chấp, không thiếu nhiệt thành.

Phượng Hề cuối cùng cũng cho nàng chút hi vọng, nhưng hắn lại đạp đổ nó ngay tức khắc. Nàng vỡ mộng… trái tim tan nát. Sau cùng cũng là Bạch Nhiễm thu dọn tàn cuộc, ôm nàng vào lòng. Nàng lúc này oán trách Bạch Nhiễm, tại sao, tại sao năm xưa hắn bỏ rơi nàng, để nàng gặp Phượng Hề, để nàng có kết cục như ngày hôm nay?

Mang đau khổ rời khỏi tiên giới, nàng gặp Phi Mặc, nàng tưởng như cuối cùng mình đã có thể quên đi quá khứ, nhưng sự thật đối với nàng quá khắc nghiệt…

Nhân Phi, nàng là Nhân Phi, là chuyển kiếp của con người Phượng Hề luôn nhớ thương kia. Nàng trong kiếp trước đó đó vô oán vô hối mà yêu Phượng Hề, nguyện ý hi sinh bản thân vì hắn, nhưng đổi lại là gì? Hắn không hề nhận ra nàng. Hắn vì một hình bóng không thể nắm bắt được mà dày vò tình yêu của nàng…

Phi Mặc, Phi Mặc là Bạch Nhiễm. Hắn, lại gạt nàng, lại gạt nàng… Tại sao chứ? Năm xưa hắn bỏ rơi nàng, tại sao về sau lại không buông nàng ra. Hắn sủng nàng, nàng biết, hắn luôn giang rộng vòng tay chở che cho nàng, mỗi lần nàng gặp chuyện, người đầu tiên mở mắt ra nhìn thấy sẽ là hắn, nàng biết chứ. Nhưng tại sao hắn lại gạt nàng, hết lần này đến lần khác?

Nàng tỉnh lại với trái tim nóng hổi đập thình thịch trong ngực. Hắn lại gạt nàng một lần nữa. Sau khi hao tổn tâm cơ gạt mất lòng của nàng, hắn để lại cho nàng trái tim cửu vĩ hồ bất diệt, sau đó đi mất. Nhưng…

“Thứ nàng cần đâu phải là trái tim kia, thứ nàng cần, là hắn…”

Nhưng nàng sẽ chờ! Vĩnh viễn sẽ chờ hắn.

Phượng Hề chờ đợi Nhân Phi bốn nghìn năm. Thế nhưng Nhân Phi là Nhân Phi, còn nàng là Ly Ương. Kí ức đó xa vời như là kí ức của một người xa lạ, kiếp trước chỉ là kiếp trước, quá khứ chỉ là quá khứ.

Bây giờ nàng là Ly Ương, một Ly Ương rung động vì Bạch Nhiễm, một Ly Ương vĩnh viễn chỉ chờ đợi một Bạch Nhiễm mà thôi!

o
Oo

Phượng Hề là Phượng Quân tiền nhiệm, từ sau mất đi Nhân Phi bốn ngàn năm trước kia, hắn lúc nào cũng ở núi Phượng Kỳ, một lòng chờ đợi người yêu chuyển kiếp.

Trái tim Phượng Hề từ khi gặp mặt đã luôn hướng đến Nhân Phi, phượng tộc của hắn đời đời kiếp kiếp cũng chỉ yêu một người, đối với tình yêu với Nhân Phi, hắn vừa có mãnh liệt, vừa có cố chấp. Hắn cố chấp giữ lấy yêu thương của bản thân, cố chấp giữ lấy một tình yêu ích kỉ. Hắn, chính là sợ tổn thương, cuối cùng đem sự ích kỉ của mình đi tổn thương người khác. Cũng vì như vậy, hắn đã bỏ lỡ người mình yêu một lần nữa.

Ly Ương chính là Nhân Phi, hắn khẳng định người mình yêu nhất là Nhân Phi, lại không nhận ra chuyển thế của nàng. Hắn cũng đã có dự dảm, cũng đã nghi ngờ, hắn chấp nhận “thử”, nhưng đổi lại là gì? Hắn vẫn sai lầm, hắn vẫn nhận nhầm người.

Rồi “Nhân Phi giả” xuất hiện như một bước ngoặt của truyện, chấm dứt kì vọng của tôi dành cho Phượng Hề, cắt đứt tình yêu vô vọng của Ly Ương dành cho hắn. Ly Ương kiếp trước đã bỏ mạng vì hắn, kiếp này cũng vì hắn mà không từ mạng sống, nhưng đổi lại là gì?

Phượng Hề biết hắn đã sai, nhưng hắn vẫn còn có chút niềm tin vào tình yêu của nàng dành cho hắn, thế nhưng khi Bạch Nhiễm ôm nàng trong lòng, nói với hắn: “Là ngươi nhận sai người” thì hắn đã biết, hắn hối hận. Nhưng hối hân lần này của hắn đã muộn màng, lần này sai của hắn, không thể cứu vãn nữa rồi…

“Ta không phải là Nhân Phi”

Nàng đã không còn là Nhân Phi nữa rồi…

o
Oo

Một Phượng Hề có đủ cố chấp.

Một Ly Ương không thiếu nhiệt thành.

Xem thêm: Phép Dịch " Lớp Học Tình Thương Tiếng Anh Là Gì, Lớp Học Tình Thương Trong Tiếng Tiếng Anh

Một Bạch Nhiễm với tình yêu sâu sắc.

Ái tình đó, qua hai kiếp sinh li tử biệt, đã tạo nên một “Hồ ly! Muốn ta chờ bao lâu?” đầy đặc sắc với những cảm xúc chân thành!