NHỮNG ĐAU KHỔ trong ĐỜI

“Đức Ki-tôđã chịu khổ sở vì anh em, để lại một gương mẫu

cho anh emdõi cách theo Người” (1Pr 2, 21)

Đứa nhỏ xíu vừa thoát thai khỏi lòng bà mẹ đã đựng tiếng khóc kính chào đời, phảichăng như dấu hiệu nói lên “đời là bể khổ”. Dù muốn hay không, sự đánh dấu đaukhổ cũng đã nối liền với kiếp nhân sinh ngay từ tích tắc đầu đời. Đau khổ kiếpngười được ví như cái gai vào thịt. Ta ko thấy đau vày ta đã tự rào kín đáo cõilòng, vì chưng ta ko lưu trung khu đến sự âu sầu của người khác, mang đến tiếng rên siếttrong những bệnh xá, những trung tâm trẻ mồ côi, trẻ con khuyết tật, bại liệt, trongcác trại giam, khu vực nhà mở, các trung trọng điểm cai nghiện, đa số xứ sở lạc hậu đầydẫy hầu hết cảnh đói khổ cùng bất công…

I. TRÊN NỀN TẢNG NHÂN BẢN VÀ TỰ NHIÊN

Trước khi tất cả cái nhìnbao quát, ta nên bàn đến đau khổ trên căn cơ nhân phiên bản và từ nhiên. Ta khôngcó ý rành mạch con bạn làm nhị thành phần theo kiểu nhị nguyên để xem xét.Con người là tốt nhất xác hồn, là nhân linh, không thể tách rời, cơ mà trướctiên ta ước ao nhìn trường đoản cú một góc nhìn trên nhiều phương diện để tiến tới ánh nhìn toàndiện.

1. Đau khổ : tuyến phố thành nhân

Sống là khổ, biến là khổ. Một hòn đá chỉ đứng trơ trơ, không thểthêm thắt gì cho bản thân. Dẫu vậy con fan thì khác, trải qua quy trình tiếnhoá, từ bỏ thời tiền sử mang lại nay, con tín đồ không xong xuôi tự thêm thắt nhằm phong phúhóa bao gồm mình, không kết thúc vượt qua gian truân trắc trở, để cách tân và phát triển và kiệntoàn. Qua gian khổ, con người sáng tạo nhiều lắp thêm móc, dụng cụ, phương tiện...Khả năng tự khiến cho mình béo lên sẽ quân bình được sự đau khổ. Loài fan trởnên cao trọng nhờ có tác dụng tiến bộ, bởi vì loài bạn bị chi phối vì chưng qui luậtđau khổ.

Đối với bọn chúng ta, sống là trở thành, trở thành là tiêu diệt cái sẽ hìnhthành để trí tuệ sáng tạo cái chuẩn bị hình thành. Điều kia đúng cho cả nhân loại : phong thái truyền thống đang chết dưới mắtchúng ta. Điều đó đúng cho từng cá nhân : trưởng thành là thời điểm tuổi thơ sẽ hết.Con bạn chỉ là con vật không hoàn hảo, còn dang dở, họ nên sống cùng tiệm tiếntừng cách giữa thế giới còn thô lậu, gồm khi thù nghịch với họ, trong một thếgiới hữu thân hữu khổ. Sự chuyển đổi xảy ra không ngừng, cũng chỉ là sự hủy bỏcái này, để vậy lại bằng cái khác.

Bạn đang xem: Giá trị của sự đau khổ

Đời sống làng hội cũng thế, điều mới mẻ tốt đẹp phải thay thế cái cũ kỹ,lỗi thời. Sự thay thế sửa chữa phải chấm dứt khoát, ko vá víu. Đó là tại sao tại sao mộthành vi vô tư đến đâu cũng ẩn chứa khía cạnh bất công như thế nào đó. Mặt khác,người ta ko thể dấn thân hành hễ và sáng tạo mà không khiến ra phần như thế nào mấtmát và thiệt hại, hoặc gạt quăng quật một vài giá bán trị lành mạnh và tích cực nào đó. Tựa như các bướcchân trên đồng cỏ, fan ta vô tình dẫm lên sâu bọ, khiến bao sinh vật vô tộiphải chết oan uổng. Cũng vậy, sự đê mê của nhỏ người luôn đa dạng, có nhiềusắc thái, thì làm sao tránh khỏi lầm lẫn khi phân định điều thiện-ác, hư-thực.

Nếu nhìn cuộc sống theo lăng kính “Đaukhổ-con con đường thành nhân” thì điều dữ rất có thể xuất hiện nay như phương diện trái củasự tân tiến hay ít ra như tại sao của sự tiến bộ. Đối với phụ thân Teilhard de Chardin,sự dữ được xem như như chiếc giá đề nghị trả để có tự do. Đó cũng là quan điểm củathuyết nhân vị: “Hãy cắn chặt răng để chịu thiệt, tại vị gót để làm người.” (Lão Tử).

Nhờ kiên trì vượt khổ ta mới rất có thể phát huy sâu rộng mọi tài năng đangtiềm ẩn trong bé người. Có từng trải vào gian khổ, người ta bắt đầu vững vàng,bản lãnh, lão luyện, từ bỏ tin, có kinh nghiệm tay nghề và năng lực dấn bước tiền phong,dẫn lối cho lớp fan đi sau. Bởi đó, khổ cực không thể thiếu hụt trong tiến trìnhthành nhân.

Tuy nhiên, đừng vội coi mọi trắc trở đều là đau khổ, mọi thách thức đềulà khổ đau, để rồi than vãn, ngậm đắng nuốt cay, tuyệt vọng buông xuôi, tiến công mấtkhả năng cố gắng và thống trị đời mình.

2. Đã hẳn là khổ chưa?

Thật ra có những đau đớn rất nhà quan, vì chưng cái quan sát bi quan, khoác cảm,hoặc sai trái của mình. Hầu như nỗi khổ thường phát sinh vì bất như ý : muốn mà không được, hoặc không muốn mà yêu cầu chịu, muốnthế này mà không muốn thế khác, lúc hy vọng lúc không... Ta khổ bởi vì không thấynguyên nhân từ chính mình, bởi dục vọng lòng mình, nên cứ đổ lỗi cho tha nhân,hoàn cảnh, trời đất... Nhiều khi cuộc đời siêu an vui cùng hạnh phúc, tuy nhiên ta lạibiến nó thành “bể khổ”, vì ta cứ đòi được như mong muốn mình.

Ta thường kể đến những nhức khổmình yêu cầu chịu. Thật ra bao gồm điều làm ta đau mà lại không khổ. Từ nhức tới khổ vẫn tồn tại một khoảng tầm cách an toàn mà những ta xóa mất nhóc giớicủa nó. Bạn khác có thể nói rằng lời sỉ nhục ta, nhưng nhục hay không còn tùy sựthật cùng tính giải pháp của ta. Ta có thể rấtđau về khẩu ca đó, mà lại không khổvì ta biết rõ bản thân mình và không chấp nhất người kia. Hoàn toàn có thể họ nói năngcách hàm hồ làm cho ta đau. Đau chỉ là cảm hứng nhất thời, nó thoáng cho rồi vộiđi, chũm thôi. Tuy thế đau có thể phátsinh khổ, vày ta không muốn chấp nhậnsự thật, với suy diễn theo hướng tiêu cực quá đáng.

Cũng vậy, ta thường nói về nghèokhổ, gồm mấy khi ai nói đến giàu khổ. Nhưng lại rồi người nghèo gồm nỗi khổ củangười nghèo, tín đồ giàu cũng đều có nỗi khổ của tín đồ giàu. Thiệt ra, ta có thể nghèo nhưng mà không khổ. Khổ bởi vì không gật đầu cái nghèo. Khổ vì ý muốn giàu, nhiều rồimuốn nhiều hơn, cần giàu rồi vẫn khổ. Ta cứ bị lòng ham mong muốn kéo lôi và cuốntrôi, trôi lẽ sống, trôi nhân tâm, trôi cả niềm hạnh phúc trong đời.

Cũng thế, ta hay than van thao tác cực khổ. Thiệt sự đôi khi rất cựcnhưng không hẳn là khổ. Khổ vì ta muốnan nhàn hưởng thụ mà không được, muốn vui chơi sung sướng nhưng mà không xong, muốnăn trắng khoác trơn mà lại không có... Buộc phải ta phảng phòng và kháng chỏi lại cùng với mình,với đời và với trời. Đang lúc đó biết bao fan chỉ cần phải có công nạp năng lượng việc làm, cóchút nghề nghiệp, dù khôn cùng cơ cực, bấp bênh, nguy hiểm, cùng với đồng lương bấtxứng, nhưng họ cũng đã vui lắm rồi. Bao fan vất vả lao nhọc ngày đêm, nhưnghọ cảm thấy niềm hạnh phúc vì được hy sinh cho những người thân của mình. Hơn nữa,bao bạn còn dám xả thân vì chưng đồng loại, dám liều thân vị lý tưởng. Họ làm việc cực nhọc, dẫu vậy không rất khổ, ngược lại còn cực kỳ hạnh phúc.

3. Một trung tâm thái trước đau khổ

Thật ra cực khổ cũng là chuyện bình thường củakiếp nhân sinh, vày ta sống là sinh sống chung,sống cùng, sinh sống với. Đời sinh sống mỗingười chỉ tồn tại, cải tiến và phát triển trong sự liên đới và tương tác với tất cả người, mọivật. Nếu âu sầu là điều bất như ý, thì “dùta có tài năng cho đâu, hay sẵn sàng kỹ lưỡng đến mức nào, thì những điều bấtnhư ý vẫn xẩy ra theo lẽ thoải mái và tự nhiên của nó. Hễ có thành thì phải tất cả bại, tất cả hợpthì phải tất cả tan. Nguyên nhân ta chỉ ước ao thành và hợp, còn bại với tan làm cho ai?” (Minh
Niệm).

Điều không đúng trái là ta hay đặt nặng những gì bản thân ưa thích, và một số loại trừnhững gì mình ko thích. Thích hay không thích mọi là những cảm giác phục vụcho dòng tôi của bản thân trong tốt nhất thời. Cần điều chỉnh lại nhấn thức của chính mình cáchđúng đắn thì cảm giác đó đang tan rã. Ta cũng thường say đắm thích những gì bản thân khôngcó và hay quên đi đông đảo gì mình đang có. Cái bao gồm thì bỏ, loại không lại đi tìm,tìm được lại bỏ. Cứ nỗ lực mà than vãn đời bản thân chẳng có gì, hoặc không có nhưmình mong muốn có. Như vậy, bao gồm bao nhiêu đi nữa thì cũng vẫn là không. Khổ là vìvậy.

Khổ không dừng lại ở đó khi tín đồ ta phá đổ bức tường nhân nghĩa và đạo đức để tìmkiếm điều bản thân muốn, mua cho kỳ được điều bản thân ham, thưởng thức cho vẫn điềumình thích, bỏ mặc hậu quả xẩy ra cho mình, cho bé cháu hay tín đồ khác. Cứthế fan ta ck chất lẫn nhau bao đau khổ, rồi cùng nhau ngồi ca vãn bài“đời là bể khổ”.

Để tránh những đau đớn không xứng đáng khổ, ta cần phải có khả năng gật đầu sâurộng, nên biết giới hạn phần đa cầu hy vọng không cần thiết, tức thì cả các cái chínhđáng cũng vậy, không có nó ta vẫn hoàn toàn có thể sống vững vàng cùng hạnh phúc. Giảm hammuốn thì sút lệ thuộc, nhằm ta dễ sống thong dong trong phần lớn hoàn cảnh. Cho dù đờinhiều dịch chuyển nhưng trung tâm ta vẫn không trở nên manh động. Niềm hạnh phúc ở vào tâm, khi“tâm không thay đổi giữa loại đời vạn biến”.

Cần xét lại trung tâm trạng với đặt lại cái nhìn của bản thân mình cho đúng đắn, quânbình, ta sẽ thấy đa số mọi vấn đề trong đời đang chuyển đổi theo diễn trình tựnhiên của nó, để cuộc sống đời thường con fan và vạn vật luôn luôn được cách tân và phát triển cân đối,hài hòa, an định. Chỉ có băn khoăn và dịch chuyển từ đầy đủ vọng đụng của lòng tathôi.

Đau khổ vẫn là một trong những thực tại không thể chối cải, nhưng thiết yếu trong đaukhổ mà ta nhận thấy con bạn thật của chính mình : dễ dẫn đến lạc đường và thấp thỏm ; dễ bịxúc phạm với tổn mến ; dễ dẫn đến trấn áp cùng hận thù ; dễ dàng bị lôi kéo và sinh sống íchkỷ ; dễ dẫn đến mặc cảm cùng nóng giận ; dễ bị tự ái cùng kiêu căng ; dễ bị yếu ớt vàsa lầy... Thông qua bản năng sinh tồn, ta thấy rõ từng ngõ ngách sâu bí mật củaphiền não làm cho đau khổ. Từ đó ta biết cách kiểm soát và điều chỉnh lại vai trung phong thức cùng lốisống của mình sao mang đến hòa hợp với nhịp điệu của trời đất cùng nhân thế, để sựhiểu biết và tình thương trong ta bừng nở, tạo ra sự một cuộc sống an vui vàthong dong tự tại giữa cuộc đời.

II. TRÊN NỀN TẢNG NHÂN THẦN VÀ SIÊU NHIÊN

Con người không chỉ là vấn đề nhân bạn dạng hay thuần túy tự nhiên, nhưng cònlà khôn cùng nhiên theo ý định trong công trình trí tuệ sáng tạo của Thiên Chúa. Có nhữngđiều cao vượt tùy trực thuộc vào tài năng con người, nhưng có những điều khôn xiết vượttùy trực thuộc vào thế lực Thiên Chúa. Mặc dù nhiên, Thiên Chúa luôn hành vi vìcon người, cho nhỏ người, và con tín đồ được mời gọi tham dự vào chương trìnhsáng tạo nên và cứu giúp độ của Ngài.

1. Con người : tột bậc của công trình xây dựng sáng tạo

Con fan đúng nghĩa là con tín đồ đầu team trời, chânđạp đất, là trung trung ương giao thoa với nối kết phần nhiều sự vào trời đất, như kinh Dịchđịnh nghĩa: “Nhân đưa thiên địa chiđức, âm dương chi giao, quỉthần chi hội, tử vi ngũ hành chi tú khí” : con bạn là đức của trời đất, là giao hòa của âm dương, là hội tụ của quỉthần, là tinh lực của ngũ hành.

Sách Lễ ký còn nói: “Nhân trả thiên địa bỏ ra tâm, dữ nhật nguyệt hợp kỳ minh” : bạn là trung tâm linh của trời khu đất vạn vật, thấu sáng như nhật nguyệt. Khảnăng cao thừa đó khiến cho con người hoàn toàn có thể “cùng thần tri hóa, đức chi thịnh giả”.

Hơn nữa, con người còn đạt tới mức mức độ “tinh nghĩa nhập thần, dĩ trí dụng dã”:cóthể cùng rất Trời nhằm khám phá, vạc minh, khai sáng và phát triển địa cầu, sau cùng vâng theo ý Trời nhằm giúp
Trời hành đạo.

Thật vậy, vào muôn thứ Chúa đã dựng nên, thì nhỏ người là một trong kỳ côngtuyệt vời của Thiên Chúa, là chóp đỉnh của quy trình sáng tạo, được tham dự vàođời sống thần linh của Thiên Chúa là Đấng cứu vãn chuộc mình. Vào Thánh vịnh 8,6-7 đã nói lên điều này :

“Chuùa cho bé ngöôøi chaúng thuakeùm thaàn linh laø maáy,

banvinh quang quẻ danh döï laøm muõ trieàu thieân,

mang lại laøm chuû coâng trình tay Chuùasaùng taïo,

ñaëtmuoân loaøi muoân söï döôùi chaân”.

Chính Thiên Chúa đã ban tặng ngay cho con fan một bảntính linh nghiệm khi dựng nên con người “theohình ảnh Ngài, hệt như Ngài” (St 1, 26). Bởi đó, bé ngườituy vẫn luôn là đất với vật chất mỏng manh manh yếu hèn đuối, nhưng lại phần nào cũng thuộc giớithần linh : con người là 1 trong những trung gian, một gạch men nối, một tổng đúng theo giữa yếu tốvật hóa học và yếu tố thiêng liêng. Thiên Chúa đã chế tạo dựng vũ trụ và đều sự trongđó thật tốt đẹp, và Ngài vẫn trao mang đến con người quyền cai quản tất cả.

2. Tại sao lại gồm đau khổ, sự dữ, vào một thế giớitốt đẹp nhất như thế?

Kinh Thánh cho bọn họ biết, ngay lập tức từ đầu
Thiên Chúa đã đặt con fan trước “câybiết lành biết dữ” (St 2, 9). Đây là 1 thử thách gay cấn về trường đoản cú domà con tín đồ phải lựa chọn : lối lành hay đường dữ? nhưng ngay từ đầu con ngườiđã nghe theo ác thần chọn sự dữ ; đó đó là yếu tính của tội, và công dụng làđắng cay, nhức khổ, và chết chóc (x. St 3, 16-19).

Mọi chế tác vật được sáng tạo từ hư vô có thể mấtmát sự toàn thiện nguyên thủy. Mất mát hay hư hỏng như thế là một sự “khuyếtphạp” (privation), có nghĩa là thiếu mẫu mà bao gồm ra một đồ gia dụng nào đó đề xuất có. Qua
Kinh Thánh cũng giống như kinh nghiệm thiêng liêng, ta thấy sự dữ không chỉ có là vắngbóng sự lành, nhưng là một trong sức mạnh tích cực áp hòn đảo con fan và phá hủy vũtrụ (x.St 3, 17…).

Nguyên nhân đau đớn là vị sự dữ, bởi tội lỗi đang xâm nhập vào thế gian (x.Rm 5, 12). Đau khổ như hậu quả tất yếu hèn khi con người cố tình phá vỡ riêng biệt tự hàihoà nhưng mà Thiên Chúa đang thiết định khi sản xuất dựng (St 2, 16-17; 3, 1-7). Sự dữ xuấthiện như một hiện tượng kỳ lạ và là một trong những thực tại bi thương của số đông thương đau trongkiếp người. Sự dữ hiện tại hữu dưới mọi hiệ tượng và tiềm ẩn trong bao gồm tâm khảmcon người. Nó tự động hóa phát triển, lây lan, xâm nhập vào rất nhiều sinh hoạt đờisống, và khắc chế con bạn một biện pháp vô hình.

Ngoài những đau đớn do vạn vật thiên nhiên hay khách quan bên ngoài, điều đángnói hơn hết là những vì sao chủ quan liêu từ phía bé người, vì chưng lòng mê mẩn muốnkhông ngừng, vày kiêu căng, ích kỷ… hiện ra ghen ghét, tranh chấp, chiến tranh,hận thù với không chấm dứt hủy khử lẫn nhau. Đó chủ yếu là nguồn gốc của muôn ngàntai ương thống khổ.

Mặc dù Thiên Chúa không chế tác dựng sự dữ, nhưnggiờ đây nó đã mở ra và ngăn chặn lại Ngài. Nuốm là cử sự một cuộc chiến khôngngừng và kéo dãn dài suốt chiếc lịch sử. Để giải thoát con người, Thiên Chúa toànnăng đã phải thành công sự dữ và hung thần (x. Ed 38-39 ; Kn 12, 7-17). Điều nàyrõ ràng rộng trong Tân Ước qua biến chuyển cố Đức Kitô.

3. Phân tích và lý giải thế như thế nào về tai ương do thiên nhiên?

Thánh
Augustinô dìm xét là dương gian thường phụ thuộc sự hiện diện của điều xấu, sự ác,để kết luận là không có Thiên Chúa, mà lại ngài đặt thắc mắc ngược lại : nếukhông có Thiên Chúa thì bạn lý giải thế như thế nào sự hiện diện của sự lành, điềuthiện la liệt khắp nơi và tức thì trong bản thân bạn?

Nhưng tại sao Thiên Chúa không phòng cản những thiên tai hoàn toàn có thể gây taihoạ cho bé người?

Thiên tai chỉ cần những hiện tượng tự nhiên, những chuyển động bình thườngcủa vạn vật thiên nhiên theo quy quy định tuần trả và cải tiến và phát triển của nó. Người ta có thểkết án vạn vật thiên nhiên mù quáng ko đếm xỉa bỏ ra tới con người. Mà lại không lẽthiên nhiên cứ phải tuân theo ý của ta sao? Với vai trung phong trí hạn hẹp, làm sao ta cóthể phát âm hết được sự biến hóa khôn lường của nó theo định hướng của Thiên Chúavì ích lợi của bé người?

Đại thi hào Tagore gồm lần nhận định và đánh giá rằng con tín đồ ta rất xích míc khiđòi hỏi thiên nhiên phải hoạt động theo ý của họ, ông nêu lấy ví dụ : một người mẹ tậpđi cho đứa con nhỏ tuổi của mình đang vô cùng hạnh phúc khi thấy con bước đi đượcnhững bước trước tiên trong đời, cùng được vậy tất nhiên là mặt sàn nhà phải cứng vững,nhưng khi người con té xẻ đau đớn, bà lại trách lý do nền công ty không mềm nhưtấm nệm cho bé mình khỏi đau? mặt sàn nhà không thể lúc cứng khi mềm triền miên theoý ta được.

Cũng vậy, đòi Thiên Chúa cần sử dụng quyền phép mình tương khắc thiên nhiên trongmọi ngôi trường hợp nhằm tránh khiến tai hoạ cho con người thì trái là phi lý. Giả sử
Ngài liên tiếp can thiệp vào hoạt động vui chơi của thiên nhiên theo ý con fan thì hậuquả đã ra sao? Đơn giản là thiên nhiên sẽ không còn thể tồn tại, và cho nên vì thế con ngườicũng nên hư vong.

Người ta phán quyết thiên nhiên đã gây nên bao tai họa cho nhỏ người, nhưngrồi cũng thiết yếu con người cũng đã từng tiêu diệt thiên nhiên cách bừa bãi, đãtừng đan tâm tạo ra bao nhiêu thảm thảm kịch thì sao? Trên mặt đức tin, nhữnggì hư hại do thiên nhiên gây ra, chắc chắn rằng Thiên Chúa bao gồm cách bù đắp thỏa đángtrong chiến lược tình yêu thương nhiệm mầu của Ngài cho từng con người. Nhưng đông đảo gìtàn hại do nhỏ người gây nên cho nhau, thì bé người rất có thể bù tủ được không,hay lại phụ thuộc vào lòng bao dong tha đồ vật của Thiên Chúa?

Đau khổ với sự chết là vấn nạn muôn thuở của con người. Công Đồng Vat.II dạy dỗ : “Nếu thiếu thốn căn phiên bản là Thiên Chúavà thiếu thốn niềm hi vọng vào cuộc sống vĩnh cửu thì phẩm giá nhỏ người sẽ bị tổnthương bí quyết trầm trọng như thường thấy ngày nay, với những bí hiểm về sự sống, sựchết, về tội vạ và âu sầu vẫn không đáp án được, như vậy con bạn nhiềukhi rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng.” (GS 21).

4. Đau khổ, sự dữ : nhiệm mầu trong kế hoạch sáng tạo và cứu vớt độ của
Thiên Chúa

Kinh thánh mặc dù nhạy cảm nâng cao trước nhức khổ, nhưngđã không dùng chiến thuật nhị nguyên (cuộc chiến giữa Thần Thiện và Thần Ác).Nhưng rồi sự dữ hay khổ cực khiến con bạn đặt lại vấn đề Thiên Chúa :

- giả dụ Thiên Chúa toàn năng, thì sự dữlàm fan ta ngờ vực tình yêu của Ngài.

- giả dụ Thiên Chúa là tình yêu, thì sự dữlàm fan ta ngờ vực sự toàn năng của Ngài.

Hơn nữa, đứng trước nhữngsự dữ trên trần gian, người thiếu tín nhiệm kết luận “không bao gồm Thiên Chúa” (Tv 10, 4). Còn kẻ tin thì kiếm tìm nguyên nhânđau khổ là do thiên nhiên hoặc do tình cờ (x. Xh 21, 15), vị định mệnh cuộcsống (x. G 2, 9), vì hậu quả của tội (x. Kn 3, 14), do quyền năng của Satan…

Vấn đề được nêu lên là : Tạisao tín đồ công bao gồm cũng đề nghị đau khổ? có thể tóm tắt vài giải đáp về giá bán trịcủa âu sầu như sau :

- giá chỉ trị giỏi nhất : thử thách của khổ cực như lửa thử xoàn (x. Gr 9, 6 ; Tv 65, 10).

- giá trị thách thức : là điều cao quí Thiên Chúa giành riêng cho tôi tớ Ngài tin tưởng như Abraham(x. St 22), Gióp (1-11), Tobia (12, 13).

- giá trị giáo dục và đào tạo : là việc sửa dạy của người thân phụ (x. Tl 8, 5) ; cn 3, 11...).

- giá trị xá tội (x.Is 40, 2).

- cực hiếm cầu bầu và cứu giúp chuộc (x. Xh 17, 13...; Gr 8, 18-21 ; Is 5, 3).

Những giá chỉ trị đau buồn rútra từ tởm Thánh mang lại ta thấy rằng, Thiên Chúa không sáng to người máy có tác dụng điu thin, nhưng sáng to con người vi quyn t vì trước mi la chn cùng quyết đnh. Khi thực hiện quyền tự do hàng ngày, con bạn thường xúc động vị sự thiện,nhưng cũng dễ dàng bị quyến rũ bởi tội ác. Nên qua thách thức khi sử dụng tự do cánhân, con fan mới thiệt sự tham gia vào bài toán xây dựng hạnh phúc chính mình vàthăng tiến phẩm giá bản thân.

Con fan có trọn vẹn tựdo để đồng ý hay từ khước tình yêu. Trái thật, Thiên Chúa đã khôn xiết mạo hiểm,khi mặc mang đến con fan sự thoải mái hoàn toàn, nhưng đó lại là điều quan trọng đểhoàn tất planer của Ngài. Nếu bởi vì sợ mạo hiểm, sợ tội ác, sợ nhức khổ, nhưng Thiên
Chúa không đủ can đảm sáng tạo, điều ấy đồng nghĩa với bài toán Ngài đồng ý chịu thua,đầu mặt hàng tội ác. Rất có thể như rứa sao?

Cần đọc rằng, khi sáng sủa to thế gii bao gồm ch đến s d, Thiên Chúa đã tiên lượng kế hoch kết thúc ý đnh cao c ca mình. Ngài không muốn người ta cần “ngả” về Ngài như một sự bắt buộc thiết, nhưngmuốn con bạn tự do lựa chọn để vươn lên đến Ngài bởi tấm lòng ước mơ vớitất cả trái tim mình. Sự hiệp thông thân Thiên Chúa và con bạn chỉ thực hiệnđược trong tình yêu.

Chỉ tình yêu mới cho phépnhững nhân vị tự do và từ trị gặp mặt nhau. Trong việc phối kết này, ko thểkhông trải qua sự chết: bị tiêu diệt đi cho chính bản thân để chạm mặt được Thiên Chúangay trong chính mình. Tình yêu chân thực mang tầm vóc của thay đổi cố Phục Sinh.Con bạn không thể kết phù hợp với Thiên Chúa nếu như không trải quaquá trình rã vỡ phiên bản thân mình, các nhà thần bí Kitô Giáo đã ca ngợi cuộc thửthách gớm ghê này.

Dùsao, sự dữ vẫn bên trong tầm kiểm soát và điều hành của Thiên Chúa, Đấng hoàn toàn có thể biến sự dữthành sự lành (x. St 37-50), Đấng chấpnhận mang đến cỏ lùng với lúa cùng lớn lên đến mùa gặt (x. Mt 13, 29-30), Đấng “cho phương diện trời mọc lênsoi sáng sủa kẻ xấu cũng giống như người tốt, và mang đến mưa xuống trên người công thiết yếu cũngnhư kẻ bất lương”. (Mt 5, 45).

Vìthế, bọn họ không tất cả quyền hủy hoại người ác, nhưng bao gồm bổn phận hủy diệt sựác trong bé người, đầu tiên nơi chủ yếu mình. Tự phiên bản chất, cuộc sống đòi hỏiphải thanh tẩy sự dữ không kết thúc nơi bạn dạng thân, vì thiết yếu mình là mầm mốngtrước tiên gây khổ sở cho phiên bản thân vàđồng loại. Nếuđứng trên phương diện tâm linh, nói theo một cách khác rằng, hạnh phúc là tự mình bancho mình, và buồn bã là tự bản thân chuốc lấy mang đến mình.

Tuy nhiên, thực tế cuộcsống vẫn cho biết thêm có mọi kẻ độc ác vẫn cứ sung sướng, còn kẻ lành mãi chịunhững tai ương khốn khổ. Sách Gióp đã nỗ lực trả lời sự việc nghịch lý nàynhưng chẳng tới đâu. Cuối cùng, khổ cực vẫn là 1 trong huyền nhiệm, con bạn khôngthể gọi hết những nguyên nhân sâu thẳm của nó ngoài câu hỏi nhìn ngắm Đức Kitô bên trên Thập giá chỉ như chứng tích của tình yêu. Trong câu hỏi nhìn ngắm này “Thánh giá bán Chúa Giêsu sẽ thắp sáng vào sự huyền bí của nhức khổ.” (P. Mortier).

Khôngthể chỉ căn cứ vào hiện tượng để lý giải nguyên nhân theo lẽ bình thường, vìđau khổ còn hàm chứa ý nghĩa sâu sắc phi thường trong tuyến đường cứu độ của Thiên Chúa.Cho dù là những nguyên nhân sâu xa quan yếu hiểu hết được, nhưng cần xác tínrằng: đau buồn không phải là sự đối kháng, trừ khi bé người cố tình phạmtội cùng tự dấn thân vào đường lầm lạc. Đau khổ cũng ko phải là một trong những mãnh lựchoàn toàn tiêu cực cần phải hủy diệt hay loại trừ, trái lại, nó còn với ýnghĩa rất lành mạnh và tích cực là tạo nên sự đời sống rất thiêng của con người. Với trọng tâm hồnbiết khao khát sự thiện hảo, thì khổ cực luôn khiến họ hướng đến Thiên
Chúa:

- Đau khổ phần xác góp ta ghê nghiệmnền tảng về kiếp sống mong mỏi manh.

- yếu đuối tâm hồn có tác dụng ta tránh khỏi ýmuốn tự biện bạch đến mình.

- Tệ đoan và đảo lộn làng hội thể hiện chothấy phương diện ảm đạm của trường đoản cú do.

Hiểu theo nghĩa ấy, thì tội lỗi với cả khuyết điểm cũng rất có thể là nhỏ đườngsâu xa tuyệt nhất để gặp mặt Thiên Chúa cứu giúp Thế biện pháp thiết thực nhất. “Sự cao quí tuyệt đỉnh của
Kitô giáo là không tìm kiếm phương thuốc hết sức nhiên để cản lại đau khổ, nhưng mà đểsử dụng đau khổ.” (Simone Weil).

Chính vày vậy “Thiên Chúa không đến để hủy quăng quật đau khổ, Ngài cũngkhông mang lại để lý giải về đau khổ. Dẫu vậy Ngài đến để triển khai cho đau khổ có ý nghĩabằng sự hiện diện của Ngài.” (P. Claudel).

Hiểu được như vậy, “người ta không những cầu nguyện nhằm tránh khỏi nhức khổ,nhưng đúng ra, để chấp nhận đau buồn một cách gan góc hơn.” (F. André).

5. Đau khổ: tuyến đường Thập giá đựng cứu độ

Đau khổ làm cho ta hại hãi, nhưng đau khổ đích thực là một nhu cầu thiết yếu chođời sống làm người. Khôngcó nhức khổ, xuất xắc thiếu vắng buồn bã trong đời, người ta “sẽ nhỏ nổi thànhngười”, ko thể dứt “định mệnh” của mình, càng cấp thiết hiểu được giátrị chân thực, chuyên sâu của đời sống làm fan và làm nhỏ Thiên Chúa. Đau khổ cómột chân thành và ý nghĩa và giá trị nhất thiết để chấm dứt chính bản thân theo Thiên ý. Thậtvậy, bao gồm “Đức Giêsu cũng phảitrải qua buồn bã để đổi thay vị lãnh đạo thập toàn” (Dt 2,10) cùng Ngàicũng “đã nên trải trải qua không ít đau khổmới học được thế nào là vâng phục” (Dt 5,8), còn lại một gương mẫu cho họ dõi bướctheo Ngài (Pr2, 22).

Ai mang đến trong cuộc trằn cũng phần lớn mong sở hữu hạnh phúc cho mình.Nhưng Đức Giêsu, Ngài chỉ mong chu toàn ý Cha: “Này con xin đến đchu toàn Thánh Ý(TV 40), mà thánh ý Chalà “chén đắng”, là nhục hình, để đánh đổi hạnh phúc cho nhân loại. Hồ hết aibước theo Ngài cũng dìm lấy chén đắng của Đức Giêsu để tấn công đổi niềm hạnh phúc chomình và mang đến anh em. Thiên Chúa cứu vớt độ con người không bằng con đường nào khácngoài nhỏ đường buồn bã đến tận cùng, để rất có thể thanh tẩy với đền bù tội lỗinhân loại.

Đối với chúng ta cũng thế, “Đau khổ là một trong bí tích thanh tẩy giỏi vời.” (Vua Baudouin). Với triết lý này, âu sầu không còn là một những phản kháng trầntục, nhưng là một trong những phương luôn tiện thần thiêng mà thiết yếu Chúa đã dùng để bộc lộ tìnhyêu, cùng cũng là một trong những phương cách để tinh luyện và thánh hoá đời sống con người.

Cũng như Sự Dữ góp ta phân biệt tính giải pháp chân chínhcủa Sự Thiện, thì Đau Khổ cũng giúp ta phân biệt tính giải pháp cao quí của Hạnh Phúc.Nhờ đó nhỏ người giảm sút được phần nhiều đam mê ích kỷ, những tham vọng và thoả mãncá nhân, để cố gắng tìm hiểu, khám phá những mặt đường nẻo của Thiên Chúa vào cuộcđời mình, như trong ngạn ngữ bố Tư: “Tôi đã khóc bởi vì không có giày đi cho tới khi nhận ra một tín đồ bị cụt chân”.

Chính từ bỏ ý hướng nền tảng nói trên mà lại mối tươngquan sâu xa giữa người với người được thiết lập, nó như lộ diện một bé đườngtình yêu nhằm cảm thương, chia sẻ và gắn bó với nhau trong thân phận làm cho người.Thật vậy, con fan chỉ mượt lòng khi đứng trước nỗi đau, chỉ dấn chân lúc đứng trước chiếc khổ (x. Lc 15, 14-20). Vào sự khổ tâmcủa bạn dạng thân, ta hiểu được nỗi dằn lặt vặt của bạn khác :“Đồng bệnh tương lân”: lâm vào tình thế tình cảnh bi ai mới biết thươngngười khốn khó. Rộng nữa,“Nếu chúng ta biết gánh mang niềm đaucủa kẻ khác, thì Thiên Chúa sẽ gánh mang nỗi khổ đau của bạn và biến đổi nó thànhcủa Ngài.” (V. Ghika).

Tình yêu thương chân thiết yếu không thể lớn lên khu vực tâmhồn thiếu hụt và ý muốn tránh né nhức khổ. Cuộc sống thường ngày chẳng chân thành và ý nghĩa và đẹp đẽ gìkhi con người không đồng ý khổ đau.

Không ai yêu dấu đau khổ, nhưng mà chỉ trong đau khổngười ta mới tò mò ra bí quyết sống hạnh phúc. Trong cuộc sống vàng thau lẫnlộn, đau đớn giúp ta nhận ra thật cùng giả, đạo lý và sai lầm, tạo điều kiện cho ta vươn lêntrên tuyến phố tiến tới CHÂN - THIỆN - MỸ.

Lạy Chúa,trong chương trình quan phòng cứu vớt độ của Ngài, nhỏ tin rằngđau khổ không nhận chìm con, nhưngmời gọi con tỉnh thứcvà vươn lên trong sự thiện,trong nỗ lực cố gắng cậy trôngvà tin tưởng.

Đau khổnhắc nhởcon thân phận với kiếp sống mỏng dính manh củamình, nhằm con không thật bám níu vàobất cứ điều gì hay bấtcứ người nào, màchỉ cậy phụ thuộc mộtmình Chúa thôi.

Con tin rằng,Chúa mến ai nhiều, thì Chúa cũngmuốn mang đến họđau khổ các hơn, nhằm họ được đề nghị tinh ròng và hoàn thành trong tình thương Chúa.

Con ko xin cho chính mình khỏi nhức khổ,nhưng chỉxin Chúa đừng bỏ mặc controng khổ đau.

Con không đủ can đảm nói rằng mình khao khát chịu đựng nhức khổ, nhưngcon ước ao vui lòng tiếp nhận mọi khổ sở như Chúa muốn, đểthanh tẩy các lầmlỗi yếu đuối của controng cuộc đời, đểtrả lại thú vui và hạnhphúc của các bạn em mà con đã làm mất đi của họ.

Con sẵnlòng ôm lấy đau khổ như một ngườibạn chí thân nhưôm đem Thập giá chỉ trên con đườngtheo Chúa về quê nhà phúc thật.

Xin ban cho bé sứcmạnh của lòng yêu dấu Chúa, nhằm con luôn bình trung ương trong số đông nỗi khổ đau của cuộcđời mình. Amen .

… họ đang trên con đường thành công bệnh tật, chết chóc, đau khổ và nghèo đói; nhờ kiến thức khoa học, ta luôn luôn tiến cách về sự triển khai cái phổ quát trên phương diện thiết bị lý của nó.

Với tiến bộ ta tò mò ra rằng đau khổ, căn bệnh tật, bất lực, chẳng nên là số đông giá trị tuyệt đối, dẫu vậy chỉ là cái hậu trái của điều là chiếc tôi cá nhân của ta ko được hòa đồng với loại tôi ngoài hành tinh của ta.

*

Trong đời sống niềm tin của ta cũng vậy. Khi bé người cá thể ở ta nổi lên hạn chế lại cái biện pháp quân bình của con tín đồ phổ quát, họ trở thành bé dại nhen bên trên phương diện niềm tin và bọn họ phải nhức khổ.

Trong trường hợp này, những thành công của ta lại là hồ hết thất bại nặng nề tốt nhất của ta, với sự thực hiện được các ước vọng của ta lại làm ta nghèo đi. Ta thèm khát những lợi riêng đến ta, ta ao ước hưởng những đặc quyền mà không một ai được share với ta.

Nhưng toàn bộ những gì là xuất xắc đối lẻ tẻ tất phải liên tiếp xung tự dưng với đa số gì là phổ quát. Vào cái tình huống nội chiến này, con bạn lúc nào thì cũng sống sau những hàng rào chống ngự. Trong số đông nền tân tiến ích kỷ, quê hương ta không thể là quê hương thực, mà là 1 vòng hầu hết hàng rào đưa tạo.

Ấy cố gắng mà ta phàn nàn là ko sung sướng, như thể có một chiếc gì vậy hữu trong thực chất thế giới đã có tác dụng ta khổ sở! ý thức phổ quát chờ ta để đưa về niềm hân hoan mang đến ta, cơ mà tinh thần cá nhân ta lại khước từ không chịu.

*
Chính chiếc đời sống của bạn dạng ngã làm ra xung bất chợt và phiền toái mọi nơi, làm rơi lệch sự bằng phẳng bình thường của làng mạc hội và phát ra đời những khổ sở đủ thứ. Nó đưa sự thiết bị đến mẫu mức nhưng muốn bảo trì trật từ ta yêu cầu sử dụng những cưỡng chế giả tạo thành và những hình thức chuyên chế quy mô, dung túng thiếu giữa ta các định chế hiểm độc, làm cho tủi nhục nhân loại.

Chúng ta từng thấy rằng ao ước mạnh đề nghị tuân phục các định luật của những lực lượng vũ trụ cùng phải triển khai công dấn rằng những lực lượng ấy là của chúng ta.

Cũng vậy, muốn sung sướng, đề nghị bắt ý chí cá nhân bọn họ quy thuận bá quyền của ý chí vũ trụ, và cảm thức thực sự rằng ý chí này đó là ý chí chúng ta.

Khi ta đạt mang lại trạng thái mà mẫu hữu hạn sinh hoạt ta lại hoàn toàn thích nghi với dòng vô hạn, thì đau khổ trở thành một mua quý báu mang đến ta.

Bài học quan trọng đặc biệt nhất nhưng con bạn khả dĩ học tập được trong đời sống của chính mình chẳng yêu cầu là có buồn bã trong đời này, mà lại là hữu ích dụng được nó hay là không là tùy làm việc ta, nhưng mà là mong muốn chuyển nó thành hoan hỉ là tùy ngơi nghỉ ta.

Đối với chúng ta, bài học kinh nghiệm này ko phải hoàn toàn đã mất; không có một tín đồ nào bên trên đời này lại muốn không đủ hẳn mẫu quyền được nhức khổ, vì đó cũng là loại quyền của chính bản thân mình được làm người.

… Sự thoải mái của con tín đồ chẳng hề là muốn trốn tránh những khó khăn, nhưng mà là chiến đấu với những khó khăn ấy để có lợi cho mình.

Điều này chỉ rất có thể thực hiện tại được lúc ta hiểu rõ rằng cái tôi cá thể của ta chẳng yêu cầu là ý nghĩa tối đa của bản thể ta, cùng rằng ngơi nghỉ ta, gồm con người vũ trụ vốn dĩ bất diệt. Ko sợ chết cũng chẳng sợ nhức khổ, và chỉ còn thấy ở đau buồn một phương diện của niềm vui.

Khi ta nhấn thức được điều này, ta biết rằng đau đớn là cái gia sản thực sự của các con tín đồ bất toàn là chúng ta và nó đã có tác dụng ta bự ra và xứng đáng ngồi bên những con người toàn diện.

Lúc đó bọn họ biết rằng họ không đề nghị là đều kẻ hành khất; bọn họ hiểu rằng khổ cực là mẫu giá bắt buộc trả cho bất cứ cái gì có mức giá trị trong đời sống: quyền năng, minh triết, tình yêu, với sau hết đau đớn là hình tượng cho khả năng toàn thiện vô biên, cho việc nảy nở đời đời kiếp kiếp của hoan hỉ.

Người nào không còn cảm thấy thú vị để chấp nhận đau đớn thì càng ngày càng xuống thấp, xuống tận những vực thẳm không đáy của cùng cực và tàn tạ.

Chỉ bao giờ ta ước viện đến buồn bã thì đau đớn mới trở thành một tai ương và nó trả thù chiếc nhục nó đã buộc phải chịu bằng phương pháp xô ta vào cơ cực.

Xem thêm: Tuyển Tập Những Bài Hát Hay Của Phương Mỹ Chi 1, Bài Hát Hay Nhất: Tình Chị Em Phương Mỹ Chi

Thật vậy, nó là cô nàng đồng trinh, là bạn nữ trinh bạn nữ hiến thân, giao hàng cho toàn thiện bất diệt, và khi nó đứng đúng chỗ trước bàn thờ tổ tiên của vô tận, nó hất quăng quật cái mạng đen bít mặt, cùng phô phương diện mình đến kẻ chiêm ngưỡng và ngắm nhìn mình, bộc lộ niềm hoan hỉ tột độ.