Truyện Trạng Quỳnh

Đầu to bởi cái ý trung nhân Mẹo Trẩy tởm Đất Nứt con Bọ Hung Trả Nợ Anh Lái Đò Chuyện Dê Đực Chửa Ông Nọ Bà kia Miệng Kẻ thanh lịch Lõm quan lại Thị Phơi Sách, Phơi Bụng Đá gà Với quan tiền Thị Chúa Liễu Mắc Lỡm Ăn Trộm Mèo Trả Ơn Bà Chúa Liễu Món Ngon nhà Trạng Tạ Chúa Liễu ba Bò Bà Chúa Mắc Lõm Quỳnh cúng Thần Hoàng Chửi......Vua Bà Banh không còn Cả Linh Thiên Trạng Chữa bệnh dịch Phật Say Hút Chết vì Quả Đào Dòm nhà Quan Bảng Cây công ty Lá sân vườn Đối Đáp cùng với Đoàn Thị Điểm Mừng Chúa win Trận toàn bộ Đều Câm Điếc Lễ Tế Sao vượt Giấy Vẽ Voi Trạng bị tiêu diệt Chúa Cũng chầu trời Ngọc fan Vay chi phí Chúa Liễu Đơn Trình trườn Chết Của cô nàng Kẻ Nghì

Thuở còn đi học, Quỳnh càng ngày càng mê cô đàn bà thầy học là Đoàn Thị Điểm là tín đồ vừa xinh đẹp, đoan trang lại xuất sắc văn thơ.

Bạn đang xem: Đoàn thị điểm và trạng quỳnh

nhưng trêu chọc với nàng rất khó bởi bên cạnh tính tình đoan trang, Thị Điểm còn rất tốt văn thơ nhất là ứng đối. Có lần Quỳnh trường đoản cú phố Mía về, Thị Điểm thấy Quỳnh đang ngồi, ngay lập tức ra ngay một vế đối có ý trêu:

"Lên phố Mía chạm chán cô hàng mật, di động kẹo lại hỏi thăm đường." (kẹo giờ đồng hồ địa phương còn có nghĩa là kéo lại).

chạm mặt câu đối ra toàn mía, mật kẹo, đường, Quỳnh nghĩ về mãi ko ra vế đối, túng thiếu quá,

đành yêu cầu đánh bài xích chuồn.

Một hôm, thấy cô Điểm vào buồng tắm, công ty vắng, Quỳnh ngộ nghĩnh gõ cửa ngõ đòi vào. Cô Điểm vốn tuyệt chữ, tức cảnh, ra tức thì một vế đối, bảo Quỳnh đối được thì mang đến vào. Câu đối như sau:

- "Da white vỗ phân bì bạch!". (Bì bạch, chữ hán việt cũng có nghĩa là da trắng).

Quỳnh nghĩ nát nước cũng không tìm kiếm ra câu để đối, đành lủi thủi loại bỏ nhưng suy nghĩ bụng vẫn tìm thời điểm lỡm lại Thị Điểm.

một lượt khác, Quỳnh ngồi đối lập với Thị Điểm qua cửa sổ Thị Điểm lại phát âm một câu:

"Hai tín đồ ngồi tuy vậy song hai cửa ngõ sổ." (Song là hai, song cũng có nghĩa là song cửa). Lại một lượt nữa, chạm mặt câu vượt hóc búa, Quỳnh túng bấn quá đành lảng ra khu vực khác.

Một hôm về tối trời, thừa cơ hội Thị Điểm ra ngoài, Quỳnh lẻn vào giường Thị Điểm nằm trước. Thị Điểm ko biết, vào buồng sờ soạng, vô tình quờ ngay tay vào... Thị Điểm biết ngay lập tức là Quỳnh nghịch ngợm, ngay tức khắc ra cho 1 vế đối, bảo không đối được vẫn mách thầy học về tội sàm sỡ.

Vế đối ra như sau:

"Trướng nội vô phong phàm tự lập."

(Trong phòng không có gió cơ mà cột buồm lài dựng lên)

Lần này Quỳnh đối được ngay:

"Hưng trung bất vũ thủy trường lưu"

(Trong bụng không có mưa cơ mà nước vẫn tan dài).

Lần đó Quỳnh thoát tội.

nhân dịp xuân, thầy sai Thị Điểm mang lễ lên chùa. Quỳnh được thầy mang đến theo cùng. Trên đường, Thị Điểm chỉ cây xương dragon bảo Quỳnh:

- Cây xương rồng, trồng đất rắn, long vẫn trả long (Long là lỏng lẻo, chữ hán long tức thị rồng, nhưng mà chữ dragon đã sử dụng ở trên).

Về ý, Thị Điểm nói bóng, Quỳnh ngang ngạnh, có bảo ban thế nào thì cũng không gửi được.

Chữ đối đã khó, ý lại sâu xa. Cầm cố mà Quỳnh ngược lại được siêu chỉnh, lại tỏ được chiếc ý nhất mực giữ dòng tính ấy với còn thử thách Thị Điểm nữa. Quỳnh đối mhư sau:

- trái dưa chuột, tuột thẳng gang, thử chơi thì test (Thử chữ hán nghĩa là chuột, cơ mà chữ chuột đã và đang dùng trên).

Cũng qua lần đối đáp này, hai tín đồ thấy tứ tưởng chưa phù hợp nhau đề nghị từ đấy thôi xướng họa.

Năm 1930, một cuốnsách sở hữu tựa đề “Sự tích ông Trạng Quỳnh”của công ty văn, công ty báo Trúc Khê (1901-1947) xuất hiện thêm tại Hà Nội. Ông thương hiệu thật là
Ngô Văn Triện, bên cạnh tên Trúc Khê, ông còn có những bút danh khác là Cấm Khê,Kim Phượng, Đỗ Giang, Khâm Trai, Ngô Sơn, Hạo Nhiên Đình.
*

Trúc Khê hình thành vàlớn lên vào một gia đình gốc nông dân cư xã Phương Canh, thị trấn Từ Liêm, phủ
Hoài Đức, thức giấc Hà Đông (nay là phường Xuân Phương, quận phái mạnh Từ Liêm, Hà Nội).Có thể nói, lối hành văn của ông mang ý nghĩa cách đặc biệt vùng miền Phương Bắc vào nửa đầu vậy kỷthứ 19.
Năm 19 tuổi, Trúc
Khê có nội dung bài viết đầu tay với nhan đề “Cảilương mùi hương tục” đăng trên tờ Trung Bắc
Tân Văn. Năm 1926, ông vào có tác dụng trong ban chỉnh sửa “Thực nghiệp Dân báo” và ra đời đảng Tân Dân, nhà trương tiến công đuổithực dân Pháp.
Năm 1928, ông mở “Trúc Khê Thư Cục” ở thủ đô để tự xuất bảnsách của mình. Trúc Khê vận động chínhtrị cho đến năm 1929 thì bị nhà thế quyền Pháp bắt giam sống Hỏa Lò. Sau cuối ôngnhận án 2 năm tù treo với 5 năm quản ngại thúc.
Trong hơn hai mươi năm cầmbút, Trúc Khê đã giữ lại gần 60 tác phẩm, ko kể các bài bình luận, biên khảođăng rải rác trên các báo. Những tác phẩm chủ yếu của ông bao gồm đủ thể loại, tự thơphú, tè thuyết cho truyện ký các danh nhân.
Trong nội dung bài viết này,chúng tôi chỉ đề cập cho Trạng Quỳnh và ái tình với cô bé sĩ Đoàn Thị Điểm trongcuốn “Sự tích ông Trạng Quỳnh”. Tuysách chỉ dày 40 trang, tất cả 2 phần Thiên trên với Thiên dưới, nhưng qua đó tác giảđem đến cho người đọc hết sức nhiều chi tiết lý thú.
*

Trạng Quỳnh tên thậtlà Nguyễn Quỳnh (1677-1748), tín đồ làng Bột Thượng, Thanh Hóa. Ông là một trong danhsĩ thời hậu Lê, từng đỗ hương thơm cống nên nói một cách khác được hotline là Cống Quỳnh. Trúc Khêca ngợi: “Vì ông có văn chương hay cùng nhấtlà xuất sắc về khẩu tài nên người ta hotline là Trạng”.
Tuy nhiên, theo mộtsố tác giả khác, ông lừng danh với sự trào lộng, vui nhộn tạo đề xuất nhiều giaithoại yêu cầu trong dân gian vẫn thường gọi ông là Trạng Quỳnh mặc dù ông ko đỗ Trạngnguyên.
Tuy ko đỗ cao,Quỳnh vẫn nổi tiếng là người học hành xuất sắc. Đương thời đã tất cả câu: "Nguyễn Quỳnh, Nguyễn Nham, thiên hạ vôtam" (thiên hạ không tồn tại người máy ba giỏi như Nguyễn Quỳnh với Nguyễn Nham).
Sách "Nam Thiên định kỳ đại bốn lược sử"cũng đã nhận được xét về ông: "... Nguyễn Quỳnh văn chương nổi tiếng ởđời, nói năng tởm người, thành thục quốc âm, tốt hài hước...".
Trạng Quỳnh sinh rađồng thời cùng với Đoàn Thị Điểm, đàn bà của ông đồ dùng Bảng Đoàn, dạy dỗ học tại gớm sư.Trạng Quỳnh thường giả cho nghe bình văn dẫu vậy kỳ thật là để “ngấp nghé” congái của thầy! Trúc Khê viết:
“Quan Bảng biết ý, sai học trò bắt vào hỏi. Quỳnhthưa rằng: “Tôi là học trò thấy tràng quan mập bình văn buộc phải tôi mang đến nghe trộm”. Quan
Bảng nói: “Ta biết anh chỉ là đồ hoá trang học trò để giả tuồng chim chuột. Nếuphải học trò thì buộc phải đối tức thì một câu đối ta ra sau đây, hễ ko đối được thìta vẫn đánh đòn”.
*

Thấy Quỳnh đối vừa nhanhlại vừa hay đề xuất quan Bảng tất cả ý thương, nuôi cho ăn học. Quan tiền Bảng lại còn có ý gảcon gái là Đoàn Thị Điểm mang đến Quỳnh. đương nhiên là Thị Điểm cũng thích hợp vì mếntài Quỳnh!
Thật là một trong đôitrai tài gái sắc và lại còn giỏi văn chương, chữ nghĩa. Riêng về phần vănchương, Thị Điểm có phần lấn lướt Quỳnh! ví dụ như một hôm Quỳnh đi dạo vềđến cổng bị chó cắn đề nghị phải trèo lên cây cậy. (Cậy là một trong những loại cây thân mộc thườngđược trồng ở miền trung bộ Du Bắc Việt)
Thị Điểm cố roi rađuổi chó nhưng với điều kiện buộc phải đối đáp được câu “Thằng Quỳnh ngồi trên cây cậy, dái đỏ hồng hồng”. Quỳnh ta khôngđáp được, băn khoăn có phải vì mắc cở hay sợ quá phải văn chương lạc mất. Đànhphải chờ mang đến chiều tối mới dám tụt xuống!
Một hôm Thị Điểmđang tắm, Quỳnh cứ ngấp nghé chú ý trộm. Thị Điểm bèn ra câu đối “Da trắng vỗ suy bì bạch” (bì bạch tức là datrắng) ví như đối được đã mở của chonhìn thỏa thích. Một đợt nữa, Quỳnh ú ớ chẳng sao đối lại được!
Vừa tức, vừa thẹnnên Quỳnh nhủ lòng: “Đã cậy giỏi chữ nhưthế thì ông sẽ tạo nên mày lấy buộc phải một ông ông chồng dốt quánh cán mai!”.
*

Nói là làm, Trạng Quỳnh vứt nhà quan liêu Bảng ra đi. Một hôm chạm chán mộtanh thợ cày, xem diện mạo mũi cũng lạc quan liền lạm la gạ chuyện.
– Thưa ông tôi chưacó vk con gì cả, trước cũng theo đòi cây viết nghiên, hòng tìm dăm tía chữ, nhưng mà dốtquá, yêu cầu phải đi cày.
– Cảm ơn ông cólòng thương, tôi chỉ mong sao kiếm dăm tía chữ giúp thấy văn tự, giấy má cơ mà cũng khôngđược, dám nói gì đến đỗ đạt. Còn việc lấy bé quan Bảng thì tới ông Trạng Quỳnhcũng còn chưa chắc, huống bỏ ra tôi.
– Anh chớ ngại,quan Bảng trước thấy Quỳnh tốt chữ, tất cả ý nhắm lựa chọn Quỳnh làm cho rể, mà lại sau thấy
Quỳnh hữu tài vô hạnh, đề nghị thôi không gả mang lại nữa. Quan lại chỉ mong mỏi kén một con trai rểnết na, hợp lý và phải chăng thôi, còn văn hoa chữ nghĩa thì cứ tàm tạm bợ là được. Tôitrông anh cũng khôi ngô tuấn tú, nếu chăm chỉ học ra đang dạy cho, dốt mấy họcmãi cũng đề nghị khá. Ta với quan tiền Bảng vừa là tình thầy trò, lại sở hữu tình bà con, nếuanh thuận thì rồi dần dần dà ta sẽ làm mối cô Điểm cho.
Anh thợ cày nghe Quỳnhnói bùi tai, mừng lắm, rước Quỳnh về nhà, thiết đãi cơm rượu tử tế và để Quỳnh ởlại dạy mình học.
Quỳnh bảo anh thợcày dọn một cái buồng học tập ở vị trí thật kín đáo, cấm tiệt cấm đoán ai vào vàkhông đến ai biết là bao gồm Quỳnh làm việc đấy. Ngày ngày Quỳnh dạy dỗ anh kia nghêu nghêu vàichữ, nhưng về phong thái đi đứng, nạp năng lượng nói với chữ viết thì dạy vô cùng cẩn thận. Lại bảoanh thợ cày sắm hai cái hậu sự sơn son, án thư ống cây bút và dăm ba bộ sách cổ, bày ranhà ngoài cho tất cả vẻ.
Được không nhiều lâu, Quỳnhbảo anh thợ cày xin vào tập văn ngơi nghỉ trường quan Bảng. Cứ mang lại kỳ văn thì anh thợcày chỉ việc chép lại. Nhờ thay kỳ nào bài bác của anh thợ cày cũng khá được đem bình.
Quỳnh lại lập mẹo bảoanh thợ cày search một người bạn làm việc hơi thông thông, mang đến nhà làm bạn học,nhưng vẫn giấu không cho thấy có Quỳnh sống đấy.
Đến kỳ văn sau, Quỳnhlàm hộ cả hai người, rồi mang đến anh thợ cày chép lại cả. Quan liêu Bảng chấm văn thấybài đứa bạn kia xưa nay văn lý khoảng thường, mà lúc bấy giờ lại có khá nhiều câu trác lạc.Đem so thì thấy đồng nhất nét chữ anh thợ cày, quan liêu Bảng cho gọi anh tê ra hỏi,thì trước anh ta còn chối, sau buộc phải thú thiệt là vẫn nhờ anh thợ cày có tác dụng hộ.
Từ đó, quan liêu Bảngyên chí anh thợ cày là fan hay chữ, nhắc về tài thì cũng giao động bằng Quỳnh, cònvề hạnh thì ăn đứt Quỳnh, yêu cầu đem lòng yêu mến, tất cả phần còn hơn trước đây kia đãyêu thích Quỳnh.
Bỗng bẵng đi vài ba tuần,anh thợ cày không đến trường tập văn nữa. Tiếp nối lại nghe lời đồn là anh ta nghỉhọc nhằm rục rịch đi dạm vợ. Quan lại Bảng nghe tin ấy, vội vàng phun tin gả bé gáicho.
Quỳnh biết quan tiền Bảngđã mắc mưu, liền bảo bố mẹ anh thợ cày rước lễ mang đến hỏi. Quả nhiên cả quan liêu Bảngvà Thị Điểm đều bởi lòng. Quỳnh xui anh thợ cày xin cưới ngay, kẻo để lâu sợ vỡchuyện.
Sắp mang đến ngày cưới,Quỳnh bảo anh thợ cày đem cày cuốc cưa thành từng đoạn, đem cho vào hai thùng sơnkhóa lại. Dứt rồi Quỳnh cắp nón ra đi. Trước khi đi, Quỳnh dặn học tập trò:
“Ta có câu hỏi cần, phải ra đi độ vài ba tháng, nênkhông dự ăn hỏi anh được. Tuy nhiên ta có đôi nét căn dặn, thì anh phải nhớ lấychớ quên: lúc cưới vk về thì phải khởi tạo mặt nghiêm, nếu chị em có dở văn vẻ chữnghĩa ra thì tìm cách gạt đi, nếu như không lòi chuôi “dốt” ra thì khốn!
Thị Điểm từ thời điểm ngày vềnhà chồng, thấy chồng nghiêm quá cần cũng không dám đả rượu cồn gì đến chuyện vănchương phú lục. Tuy nhiên cô ta rất lấy làm lạ là ngày nào ck cũng chỉ xem đixem lại có một cỗ cổ văn, còn mà còn không thấy có sách vở gì khác nữa, nêntrong lòng đã sinh nghi. Lại đôi bố lần, Thị Điểm làm cho thơ chuyển cho chồng họa,nhưng ông chồng chỉ liếc đôi mắt xem qua rồi lờ đi.
Một hôm, nhân chồngđi vắng. Thị Điểm bắt đầu cạy đôi cỗ áo son ra coi thì chỉ thấy cày cuốc cưa vụn từngkhúc vất lổng chổng nghỉ ngơi trong đó. Ngay lúc ấy ông xã về, Thị Điểm tra hỏi duyên do,anh ta đành cần thú thực đầu đuôi.

Xem thêm: Cách Chèn Chữ Ký Vào Gmail Chuyên Nghiệp, Hướng Dẫn Tạo Chữ Ký Gmail Chuyên Nghiệp


Thị Điểm thời gian đó mớingả ngửa bạn ra, biết là sẽ mắc mưu Quỳnh, nhưng mà trót vì chưng tay đang nhúng chàm,đành phải tạm dừng hoạt động dạy ông xã học.
Chuyện tình của ông
Trạng Quỳnh và bà Đoàn Thị Điểm xin chấm dứt ở đây. Người sáng tác Trúc Khê viết từnăm 1930, phân vân thời buổi ngày này việc trả thù có còn được lập lại vớiphiên bạn dạng mới 2020 ko nữa?
Người đăng:Nguyễn Ngọc Chínhvào lúc05:53
*
*

►  2023(34) ►  2022(79) ►  2021(80) ▼  2020(94) ▼  tháng 7(9) ►  2019(78) ►  2018(59) ►  2017(62) ►  2016(42) ►  2015(18) ►  2014(31) ►  2013(75) ►  2012(111)