♥ – "Tình yêu thương thầm yên ổn là tình cảm thiêng liêng. Trong trơn mờ trái tim ẩn kín đáo một tình yêu sáng rực như trân châu. Trong tia nắng ban ngày kỳ lạ, tình yêu làm nhạt một giải pháp đau thương" – Trích Tagore
liên tiếp đọc →
Đệ tuyệt nhất Chương : Rời vứt gia tộc
_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_
Tòa thành tháp cổ kính nằm tại ngọn đồi sinh sống ngoại ô Paris mang phong thái châu âu đầy tân tiến nhưng lại khiến cho người ta cảm xúc thật ma quái với đáng sợ kia tên là thành tháp Phantom. Nghe những người dân già truyền miệng nhau rằng tòa thành tháp này đã tại đây hơn mấy vậy kỷ rồi, chưa xuất hiện ai dám đến này mà không được những người trong lâu đài đó mang lại phép, giả dụ trái lại chắc chắn sẽ bị giết không hề xác mà lại chôn. Mặc dù cho có là cả toán quân đội lên đó cũng chắc chắn là không thể trở về, kể cả các vị vua đầy đủ nể mặt những người trong tòa lâu đài này phải không có bất cứ ai dám động mang đến họ.
Bạn đang xem: Tình yêu thầm lặng là tình yêu thiêng liêng
Vậy, người chủ sở hữu của tòa thành tháp tuyệt đẹp nhưng đem về kinh hoàng này là ai??? không có ai trả lời được, vị họ ko biết, vày họ chưa từng dám lên đó, nên, không ai biết rõ cả. Họ chỉ biết 1 điều, địa điểm đó, đừng khi nào đến gần!
_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_*_
Tiếng lũ Piano dịu nhàng cùng phảng phất bay khắp lâu đài Phantom khiến cho sự rủi ro khủng hoảng mà thọ đài mang lại được vơi sút phần nào. Fan thanh niên khoảng tầm chừng 19 tuổi tất cả mái tóc màu kim cương và đôi mắt màu lam trong nuốm như vàng đứng trước cổng của tòa án nhân dân lâu đài, im lặng lắng nghe giờ đàn. Tín đồ quản gia bên cạnh cảm thấy ông chủ của chính bản thân mình đã đứng hơi lâu liền định đi lên nhắc nhở rằng trời sắp đến tối, họ dù cho không mấy phù hợp nhà chính nhưng cũng nên vào, tránh mang lại ngài Đại công tước nổi giận. Người tuổi teen dù chưa nghe thấy lời như thế nào từ miệng của quản gia tuy thế vẫn cực kỳ hiểu ý phi vào lâu đài, anh men theo nhỏ đường không còn xa lạ trong trí nhớ nhưng mà đi cho nơi phân phát ra tiếng đàn.
Đến trước cửa ngõ một thư phòng riêng ở góc khuất của lâu đài anh dừng lại, cánh cửa trước mặt được thiết kế từ một số loại gỗ quý hiếm đắc chi phí nhưng so với những tín đồ trong tòa lâu đài này thì nó chỉ nên rác rưởi, cánh cửa tất cả màu đỏ, bọn chúng được chạm khắc họa tiết hoa văn hình hoa, khía cạnh trời với mặt trăng trong rất thanh tao và nhã nhặn. Vươn cánh tay đẩy cửa ra Edward nhẹ nhàng đi vào phòng, lặng im đứng nhìn thiếu niên bao gồm mái tóc nhiều năm màu nâu mềm dịu và đôi mắt xanh color lục bảo sẽ đánh bọn kia. Quản lí gia rất hiểu ý mà đóng lại cửa, đứng canh ở bên phía ngoài chừa lại không khí riêng cho ông chủ và fan thiếu niên nọ.
Ánh sáng red color lúc chiều tà hấp thụ vào cánh cửa sổ thủy tinh khiến cho gương khía cạnh của thiếu niên trong cực kì xinh đẹp. Đôi mắt màu lục bảo tập trung trọn vẹn vào cây lũ dương rứa trước mặt, tập trung đánh ra rất nhiều nốt nhạc xuất xắc vời, đông đảo ngón tay dịu lướt qua từng phím bầy màu white bằng ngà voi chúng như sẽ múa bên trên đấy, làn tóc nâu dài cho thắt sườn lưng được buộc thanh thanh trông như bạn nghệ sĩ lãng tử, phong lưu.
Tiếng bầy vừa dứt, thiếu thốn niên đó buồn phiền nhìn vào bạn đã đứng trong chống từ cực kỳ lâu. đựng ra giọng nói chững lại nhẹ nhàng như tiếng lũ James mỉm cười chú ý Edward
_ “lâu thừa không chạm mặt rồi, Edward”
_ “lâu quá không chạm mặt cậu, James” anh cũng mỉm cười đáp trả “sao rồi? vừa ‘ăn cắp’ được tác phẩm của người nào thế??”
James trông chớp mắt liền xuất hiện thêm ở trước mặt Edward lụi mang lại anh một đấm vào bụng. Edward sau khi bị đấm liền bặt tăm và xuất hiện ở trên mẫu sofa red color viền bạc phong thái Rococo cách đây 15 thước, ôm bụng nằm nạp năng lượng vạ.
_ “thằng em bất hiếu, tiến công anh chẳng nương tay gì cả, chính xác là bất hiếu, uổng công anh trên đây lo mang đến cậu giờ đồng hồ cậu lụi cho 1 đấm ngay bụng… bla bla bla” Edward cứ lập đi lập lại mấy từ này mà ca cẩm làm cho James ước ao nhức cả đầu. James mang đến bên một chiếc ghế tựa như ở sát bên ngồi xuống chú ý Edward đang ăn vạ nghỉ ngơi ghế mặt cạnh, không khách khí phun độc.
_ “anh đừng có mà nghỉ ngơi đó ăn uống vạ, ta chắc chắn rằng chỉ mới dùng 5% mức độ anh mà đau đồ vật gi chứ?? còn nữa, cho dù ta đem nhạc của họ trước khi họ thành lập nhưng không có nghĩa ta ăn uống cắp của họ vì bây chừ đám người đó còn chưa thành lập và hoạt động đâu tính là ăn uống cắp, anh ngoại giả dám nói như thế lần nữa ta không chỉ có đấm 1 cú đâu” Edward bị vạch trằn rồi thì buông tay ra ko ôm bụng nữa mỉm cười nói
_ “thế cậu em trai James của tôi hôm nay sao mà gắt gỏng thế? gồm gì không vui sao??”
_ “là ca khúc cơ hội nãy” James không lạnh không nhạt nói ra vụ việc đau đầu của mình
_ “hửm?? ca khúc dịp nãy bao gồm lỗi gì sao?? anh thấy nó hay lắm mà?”
_ “đúng là rất hay nhưng còn điểm chưa hoàn thiện, ca khúc này đề nghị 2 người song tấu cùng với nhau, một dương vắt và một vĩ nạm nhưng mà lại ta chỉ có mỗi dương cầm, mặc dù có thể bầy vĩ nỗ lực nhưng mà lại vẫn chỉ có thể độc tấu ko thể tuy nhiên tấu cùng lúc được”
_ “rắc rối bự đây, cậu là tai ác thai của giới âm nhạc, kiếm đâu ra quái quỷ thai như cậu mà song tấu chứ??” Edward ra vẻ suy tư nhưng tiếng nói mang ý châm chọc cậu em nóng tính
_ “anh mong mỏi bị chém đứt tay không?? mặc dù gì cũng sẽ tự mọc lại tay cũng ko tàn truất phế đâu”
_ “ấy ấy, anh là nói cậu nhân kiệt trong tác dụng ấy chứ bao gồm nói gì đâu, cậu đừng chém tay anh mặc dù nó mọc lại cũng đau chết được”
_ “an tâm, gặp gỡ quái thai như anh chỉ đau một chút ít và chỉ việc 30% sức khỏe là phục hồi lại được liền, chừng nửa ngày là mau lẹ mọc cánh tay mới, không cần bận tâm chuyện đám ranh ma quỷ cơ thấy hiệu trưởng của bọn chúng bị đứt tay 1 cách mất thẩm mỹ” Edward đổ mồ hôi lạnh, anh xúc cảm 1 điều, anh bị thằng em trai bị tiêu diệt tiệt này nghịch xỏ rồi!
Hai fan cứ rỉ tai như thế cho đến khi quản ngại gia của Edward – quản ngại gia Ryan – lao vào và nói rằng Đại công tước đoạt Lugwig Pratric King – ông tía ruột của cả 2 người – đã về cùng những thượng nghị viện, họ đang ở trong thành tựu Dark ngóng hai người đến.
James quan sát vào Edward, hai bạn không ngoài lo lắng, chuyện này lớn hơn họ nghĩ, chỉ là hai tên ngày tiết lai quỷ quái thai nhưng họ đáng ghét như nhì người và lại đá động mang đến thượng nghị viện, đó là ngoài đo lường của họ.
James thở một hơi dài sau đó chỉnh lại mẫu của mình, một thân hình tượng quý tộc không hề thua kém phần hào hoa lãng tử được phơi bày ra, James nói với Edward “chỉ cần có thể thoát khỏi gia tộc cho dù là đương đầu với thượng nghị viện bọn họ cũng không phải sợ vì chúng ta là thú vật mà họ căm ghét chắc chắn họ đang cho chúng ta được khai trừ ngoài gia tộc”
_ “đúng thế, có thể chắn họ sẽ được khai trừ, cậu cùng anh phải kiên trì mang lại cùng”
Thế rồi hai fan cùng nhau đi mang đến thư chống của Đại công tước đoạt Lugwig, hai tín đồ đến trước cách tượng nàng thần Eris – người vợ thần của sự bất hòa – Đọc béo khẩu hiệu của gia tộc “Huyết thống hấp huyết tộc thuần chủng” bức tượng nữ thần khẽ dịch chuyển để lòi ra một hiên chạy dài và rộng lớn.
Hành lang này tuy làm việc trong rất bí mật nhưng xung quanh đều phải sở hữu treo phần lớn ngọn đuốc vĩnh cửu nên phía bên trong tuyệt đối sáng, dọc phía 2 bên hành lang là những bức tượng tuyệt mỹ của những chiến sĩ, họ không chỉ là là tượng, một khi tất cả một kẻ nào kia tự ý xông vào những tượng phật này chắc chắn sẽ dùng vũ khí của phiên bản thân giết bị tiêu diệt kẻ đó. Cuối hành lang là 3 cánh cửa, một cánh màu đỏ trang trí cực kỳ hoa lệ ở chính giữa, 2 cánh còn lại 1 cái màu black một cái màu trắng ở phía hai bên hoa lệ cũng chẳng kém, hai tín đồ gõ vào cánh cửa màu đỏ. Đầu thọ trên cửa phát ra ngôn ngữ “mời vào” và cửa auto mở ra dường đường mang lại hai người.
Bên trong, là một trong thần điện, bức tượng nữ thần Eris lớn tưởng ở ngay bao gồm giữa, bên dưới chân của bức tượng là mười tía chiếc ghế được xếp thành vòng cung lớn, bên trên đó gồm mười ba người đã ngồi, mười ba thượng nghị viện cao cả nhất của gia tộc hấp huyết quỷ tất cả quyền sinh giáp tất cả, vào đó, có khắp cơ thể cha ruột đã lãnh đạm với bọn họ suốt hơn năm mươi năm qua. Hai người cúi xin chào kính trọng so với mười ba người của thượng nghị viện.
_ “hai cậu Edward Michael King và James Michael King” các giọng nói băng lãnh từ một thượng nghị viện được phạt ra
_ “vâng thưa thượng nghị viện”
_ “các cậu sẽ xin phép được các loại tên ra khỏi gia tộc, những cậu rất có thể giải thích cho hành vi này?”
_ “thưa thượng nghị viện, công ty chúng tôi có công việc làm ăn kèm con người, con tín đồ rất sợ những người ở lâu đài này với gia tộc này nên cửa hàng chúng tôi nghĩ rất cần được cắt đứt mối contact như thế công ty chúng tôi mới tất cả thể xong tốt các bước được”
Các thượng nghị viện nhỏ giọng nói cùng nhau điều gì đó, tiếp nối họ đứng dậy, song mắt thờ ơ nhìn nhị người
_ “chúng tôi đang quyết định, những ngươi được phép các loại tên khỏi gia tộc, từ bỏ nay trong tương lai gia tộc sẽ không liên quan gì với những ngươi, đông đảo chuyện các ngươi có tác dụng không được khiến hại đến gia tộc, những ngươi chỉ có thể tiết lộ kín đáo về gia tộc với chúng ta lữ cùng mái ấm gia đình của mình, còn mọi người còn lại biết bí mật này tuyệt vời và hoàn hảo nhất phải chịu đựng sự trừng phạt yêu thích đáng hoặc cung cấp linh hồn mang lại quỷ dữ phát triển thành nô lệ, các ngươi đang rõ rồi chứ?”
Hai tín đồ khẽ cúi đầu tỏ vẻ đồng ý sau đó rời ra khỏi căn phòng, đi về lại phòng của James.
_ “giờ 2 người chúng ta đã được loại tên khỏi gia tộc rồi, cậu có muốn đến học viện chuyên nghành của ta nhằm sống không?” Edward hỏi James, anh mấy năm về trước gồm mở một học viện âm nhạc tên là học viện chuyên nghành am nhạc Atlantic, mấy năm qua anh toàn sống ở học viện chuyên nghành này để tránh khía cạnh với gia tộc, thuở đầu anh tất cả rủ James đi cùng vì trong học viện chuyên nghành này cũng có 1 phần vốn của James dẫu vậy James không chịu với lại James thời gian đó mới chỉ 32 tuổi, không đủ tuổi để rời khỏi gia tộc, biện pháp của gia tộc hấp huyết quỷ thuần tiết là đề nghị đủ 50 tuổi mới có thể rời khỏi gia tộc, vừa hay, trong năm này James đang đúng 50 tuổi đề nghị Edward đưa ra quyết định về lại gia tộc để đón em trai về với mình.
Khẽ nhấp lên xuống đầu, James nở một thú vui “ta còn mong đi tham quan nhiều vị trí trên nắm giới, chưa mong muốn đến đó, anh cứ nhằm đó, cho đến khi ta mong mỏi ta đã về”
Vỗ vai đứa em yêu mến Edward cũng cười “cậu nhớ nên đến đấy nhé, anh nhằm 1 ghế trống cho cậu đấy, cậu mà chưa đến là anh đây đến cậu 1 cú đấy nhá” Edward thủ cố kỉnh đấm, cười cợt cười rình rập đe dọa James
_ “nếu anh có tác dụng được điều này thì cứ dễ chịu và thoải mái đi” James cười, niềm vui sáng lạn nhất mà anh từng nhìn thấy, đối với Edward, đứa em trai này của anh, Ryan của anh ấy là tất cả thế giới, toàn bộ niềm hạnh phúc của anh. À không, còn một vài tín đồ nữa, những đứa con của anh cùng với Ryan, toàn bộ những đồ vật này, là niềm hạnh phúc của anh. Anh mãi nhớ đến đứa em trai yêu quý của anh cơ hội đó, lúc cơ mà nó lần thứ nhất được từ do, lần đầu tiên cười không còn mình mà không phải lần cuối cùng. James, anh sẽ vị cậu mà đến cậu sự hạnh phúc nhất trên đời này, cậu em bé bé dại của anh….
Khu lưu lại niệm chủ tịch Hồ Chí Minh tại Kim Liên, nam Đàn, Nghệ An, chỗ lưu giữ hồ hết kỷ niệm thâm thúy tuổi thơ của Bác kính yêu và gấp đôi Người trở lại thăm quê. Hằng năm, khu di tích Kim Liên đón rước hàng triệu lượt khách trong nước và thai bạn quốc tế đến tham quan, viếng thăm - đó không chỉ có là phần đông chuyến tham quan, dã ngoại bình thường mà còn bộc lộ rõ tình yêu của đồng bào, chiến sỹ toàn nước và bầu bạn Quốc tế đối với Quê hương quản trị Hồ Chí Minh.
Xem thêm: Tải Phần Mềm Tiếng Việt Lớp 1, Huong Dan Hoc Tieng Viet 1 Full
Công tác đón tiếp, phục vụ khách du lịch thăm quan tại khu di tích Kim Liên vào từng giai đoạn luôn có sự thay đổi để đáp ứng kịp thời với hồ hết yêu cầu ngày càng cao của du khách. Trách nhiệm của mỗi cán bộ, viên chức, người lao động không chỉ là đơn thuần là công tác làm việc chuyên môn, nhưng hơn hết, đó còn là tình cảm, là thai nhiệt tiết nóng bỏng với tình yêu và sự tri ân sâu sắc của từng người đối với những kỷ đồ vật thiêng liêng vô giá đang gắn bó với tuổi thơ của bác bỏ và 2 lần Người trở lại thăm quê.Trong chặng đường hơn 60 năm xây cất và trưởng thành, từ đông đảo buổi sơ khai, luôn luôn có sự đóng góp không nhỏ của cán bộ, nhân viên cấp dưới làm công tác làm việc Sưu trung bình - Kiểm kê - bảo quản và cung cấp - chúng ta được ví tựa như các chiến sỹ âm thầm lặng, phải mẫn, gọn gàng để bảo quản, gìn giữ, kính yêu những kỷ vật, hiện nay vật 1-1 sơ, sở hữu nặng dấu ấn của thời gian...nhưng đó lại là gần như điểm mở màn không thể thiếu thốn để tạo nên sự phạt huy, cách tân và phát triển trường tồn của Di tích, quả như một nhà nghiên cứu đã từng nói: “Mọi vật đa số sợ thời gian, bởi vì lớp bụi thời hạn sẽ bao phủ mờ đi tất cả, nhưng thời gian lại sợ các vĩ nhân, vày sự vĩnh cửu của vĩ nhân là trường cửu” Chính vì vậy, công tác bảo quản, duy tu tôn sản xuất di tích, bảo vệ các kỷ đồ vật thiêng liêng tại khu di tích lịch sử Kim Liên luôn là trọng trách được để lên trên hàng đầu. Từ phần nhiều nét đặc thù về cấu kiện, về tính chất chất lịch sử hào hùng của gần như tài liệu, hiện vật tất cả từ thời điểm cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX đề nghị công tác đảm bảo tính bền vững về hóa học liệu, hoàn hảo tuân thủ công nghệ là nhiệm vụ vô cùng cạnh tranh khăn, phức tạp. Di tích phần lớn kết cấu bằng tranh tre, nứa lá, dễ dàng mối mọt, dễ cháy nổ, dễ biến tấu lại bên trong vùng nhiệt độ nóng độ ẩm mưa nhiều; những bốn liệu, hiện tại vật sẽ lưu giữ tất cả tuổi thọ hơi lâu.... Vì vậy công việc bảo quản đặt ra khôn cùng nghiêm ngặt, đòi hỏi người làm công tác bảo vệ phải tất cả tâm, chịu khó và tinh thông về lịch sử hào hùng di tích. Hàng ngày người làm công tác bảo quản ngoài việc lau chùi cảnh quan môi trường thiên nhiên di tích, còn đề xuất chăm chút vệ sinh các tài liệu hiện vật., phát hiện kịp thời những biến đổi về hiện nay trạng, chuyển đổi về tính chất trong mỗi hiện nay vật.. Vày vậy công tác bảo vệ đòi hỏi phải rất là tỷ mỷ, cẩn trọng và gồm sự quan gần kề rất kỹ từ những chi tiết nhỏ nhất....nhằm giữ gìn nguyên vẹn phần lớn kỷ đồ gia dụng thiêng liêng, vô giá đã từng gắn bó với mái ấm gia đình Bác.Những kỷ vật, hiện vật, tài liệu sưu tầm và trưng bày luôn luôn được đặt trong sự bảo vệ công phu, nghiêm ngặt. Tuy nhiên, điều ít ai biết kia là bài toán bảo vệ, bảo quản, trùng tu, tôn tạo thường xuyên các hạng mục di tích lịch sử theo định kỳ như: duy tu, bảo trì sân, nền, đường; sửa chữa thay thế phên, rèm, lợp lại mái tranh...vv bảo vệ tính nguyên trạng và độ bền của những hạng mục này đòi hỏi phải có những kế hoạch chi tiết, cụ thể cùng cùng với nhãn quan của rất nhiều người làm công tác bảo quản; từ đều vết nứt bên trên nền nhà, mỗi múi nối bị đứt, mỗi vệt mốc trên hiện tại vật....đều phải được phạt hiện với kịp thời có giải pháp xử lý. Phần đông hư hư của di tích thường xuyên xảy ra, việc xử lý yên cầu phải bảo đảm an toàn khoa học mà lại cũng đề ra nhiều đặc điểm đặc thù; đa phần kết cấu của di tích là vật liệu không đồng nhất, sửa chữa, sửa chữa phải đảm bảo an toàn đúng chủng loại, color sắc, không được “mới hóa” di tích, trong lúc đó, để kiếm được những bạn thợ phục sinh di tích lại hết sức khó khăn, phần vì kinh phí đầu tư chi trả không nhiều, không dừng lại ở đó những bạn biết tiến công tranh, đan phên rèm, làm sân đất còn khôn xiết ít, vì chưng vậy bạn bè bảo quản đôi lúc phải tự khám phá để tự khắc phục, sửa chữa..Trong đk khí hậu khắc nghiệt của miền Trung, nắng và nóng lắm, mưa nhiều, công tác làm việc đảm bảo bình yên di tích, tư liệu hiện đồ gia dụng lại càng được quan tiền tâm, chú trọng: mùa mưa và bão phải tập trung chằng kháng di tích, dịch rời hiện vật.., mùa nắng nóng phải đảm bảo an toàn cháy nổ, sau mỗi dịch chuyển của tiết trời lại nên tìm các phương thức để ngăn chặn nấm mốc, các loại côn trùng phá hoại .... Với mục tiêu đặt ra là phải bảo vệ tuyệt đối an toàn, nguyên vẹn di tích và hiện vật. Mỗi hạng mục khi sửa chữa, bảo trì đều phải triển khai hết sức nắm thể, bỏ ra tiết, tất cả sổ nhật ký kết theo dõi từng công đoạn, khi kết thúc phải được nghiệm thu nghiêm ngặt từ hóa học liệu, kết cấu và nhất là phải bảo vệ tính khoa học lịch sử vẻ vang tuyệt đối.Chỉ sơ qua những nét như trên để hiểu rõ rằng công việc bảo quản di tích không chỉ có đơn thuần là câu hỏi quét dọn, quan tâm di tích, hiện tại vật thế nào cho sạch sẽ, gọn gàng mà chứa đựng trong số đó là cả quá trình nghiên cứu, đối chiếu nghiêm túc, khoa học, yên cầu sự nỗ lực, nỗ lực rất khủng của từng cán bộ, viên chức và trước nhất đó là tâm huyết, lòng mê man với nghề nghiệp, với công việc mà tôi đã lựa chọn.Trong bất kỳ hoàn cảnh, đk nào, phần đa thế hệ cán bộ, viên chức làm cho nhiệm vụ bảo vệ luôn cảm xúc vinh dự, trường đoản cú hào. Dẫu rằng chính là những các bước thầm yên và có thể nói là tẻ nhạt so với rất các người, nhưng mà điều để lại ý thức và tuyệt hảo sâu sắc nhất chính là họ đã đóng góp thêm phần rất to trong việc gìn giữ, bảo quản, chăm lo và vạc huy những gì giá trị nhất mà gia đình cũng giống như cuộc đời thanh bạch của quản trị Hồ Chí Minh đã giữ lại cho bây giờ và mãi muôn đời sau. Bọn họ là những chiến sỹ thầm lặng, góp phần quan trọng cho sự phát triển và cứng cáp của khu di tích lịch sử Kim Liên – Di tích giang sơn đặc biệt./.