*

*

Quà Đặc Biệt đến Con

Con trai: Mẹ, con ao ước có món quà quan trọng nhân dịp bé 18 tuổi. Được ko Me?
Mẹ: Không!Con trai: lý do không?
Mẹ: Đừng gượng nhẹ mẹ!Con trai: Ôi trời, người mẹ bất công thừa đi!

Từ ngày đó, phái mạnh trai không thèm nói chuyện với bà mẹ mình. Vài ngày trước thời gian ngày sinh nhật, quý ông trai được chẩn đoán bệnh tim mạch và bao gồm thê chỉ sống được vài ngày. Người bố đang làm tận hải ngoại. Bạn duy nhất bên chàng trai là Mẹ.Con trai: chị em ơi, con sẽ chết buộc phải không mẹ?
Mẹ: Ồ, không đâu vào đâu con. Đừng lo lắng.Y tá (thì thầm): Bà tất cả chắc bà mong làm vấn đề này chứ?
Mẹ (thì thầm): Tôi chắn chắn.Vài ngày sau nam nhi trai phục sinh và được mang đến về nhà. Ngay lập tức khi bước chân vào nhà chàng trai cảm nhận có nào đó khác lạ.Chàng trai la to: bà bầu ơi, con về rồi nè!Không gồm tiếng trả lời.Chàng trai đi vào phòng mình, thấy bên giường một tờ giấy vội gọn. Cậu xuất hiện thêm và cầm danh tiếng nấc. Thư chị em viết:– con trai, chắc bé còn nhớ nhu cầu về món quà quan trọng đặc biệt nhân ngày con được 18 tuổi chứ? Mẹ tặng ngay con món quà quý nhất mà Mẹ trước đó chưa từng trao mang đến ai. Bà bầu trao cho nhỏ trái tim Mẹ. Dù bà bầu không còn, nhưng bà bầu biết, con của chị em sẽ thành công xuất sắc và ko làm chị em thất vọng.Yêu con.

Bạn đang xem: Những câu chuyện cảm đông nhất về mẹ

Chàng trai quỵ xuống đất với khóc béo tiếng:– bà mẹ ơi, cầu gì con không xử với bà bầu như thế!

Tám tiếng nói Dối Của Mẹ

1. Câu chuyện bước đầu khi tôi còn là 1 đứa con trẻ nghèo khó. Gia đình tôi chẳng đầy đủ ăn. Mỗi lúc có chút cơm trắng, chị em tôi thường nhịn nhường phần cơm trắng tinh cho tôi. Người mẹ thường nói: “Ăn đi con. Mẹ không đói!”2. Bà bầu tôi thường đi câu cá trên một khúc sông gần nhà. Mỗi một khi có cá, bà bầu cũng dường cá đến tôi. Một lần, bà bầu bắt được hai con cá, chị em liền nấu ăn nồi súp. Khi tôi nạp năng lượng súp, bà mẹ ngồi ngoại trừ và ăn chút cá thừa dính vào xương mà tôi bỏ ra. Tôi xúc rượu cồn khi tận mắt chứng kiến điều này. Lần khác, tôi gắp một khúc cá vào chén Mẹ. Tức thì tức khắc người mẹ từ chối, nói: “Con ăn đi. Mẹ không thích nạp năng lượng cá!”3. Để gồm tiền cho tôi nạp năng lượng học, bà mẹ làm việc cả ngày lẫn đêm. Một đêm nọ, tôi thức giấc thấy người mẹ đang làm việc dưới ánh nến. Tôi nói, “Mẹ ơi, đi ngủ thôi, muộn rồi, mai làm cho tiếp.” mẹ tôi cười, nói: “Con ngủ đi. Người mẹ chưa thấy mệt.”4. Ngày tôi thi cuối cấp, mẹ tôi chở tôi cho trường. Mẹ chờ tôi các giờ ngay thức thì dưới ánh nắng gay gắt. Chuông vừa reo, tôi chạy ù mang lại chỗ Mẹ. Chị em ôm tôi và đưa liền đến tôi ly trà rét mà chị em đã chuẩn bị sẵn vào bình thủy. Tôi gửi lại cho người mẹ ly trà để hai chị em con thuộc uống. Mẹ nói, “Con uống đi. Mẹ không khát!”5. Ngày thân phụ qua đời, người mẹ phải đóng luôn luôn vai fan cha. Mẹ làm cật lực hơn để thỏa mãn nhu cầu nhu cầu gia đình. Cho dù vậy, khá đầy đủ lần, shop chúng tôi phải chịu đựng đựng loại đói. Thấy gia đình khốn khổ, một người đàn ông sống bí quyết nhà tôi vài ngôi nhà, ngỏ ý muốn giúp đỡ. Ông hy vọng Mẹ tôi đi bước nữa với ông. Nhưng mẹ tôi từ chối: “Tôi không nên tình yêu! con tôi là đủ.”6. Sau khi xuất sắc nghiệp, ra trường và tôi như mong muốn có việc làm. Chị em tôi bây giờ đã già. Đáng lẽ bà mẹ đến tuổi sinh sống nhưng chị em vẫn ra chợ để chào bán chút rau chị em trồng được trong sân vườn nhà. Tôi biếu người mẹ tiền nhưng chị em tôi trường đoản cú chối, nói: “Mẹ gồm đủ tiền xài mà!”7. Tôi tranh thủ thời gian để mang luôn bởi Thạc sỹ. Cùng với tấm bằng thạc sỹ, tôi gồm được các bước tốt hơn, lại được bảo hộ ở lại Hoa Kỳ. Tôi mong mỏi đưa bà bầu qua để hưởng thụ cuộc sống thường ngày cuối đời thật nhàn nhã tại Hoa Kỳ. Mà lại Mẹ không muốn phiền, nói: “Mẹ xa lạ sống thảnh thơi nhã, không làm gì.”8. Bà mẹ bị dịch nặng. đứt quãng đại dương, tôi vẫn cấp vã về. Chú ý Mẹ ốm hom hem, nằm bất động đậy trên giường căn bệnh sau phẫu thuật, tôi nhảy khóc. Người mẹ vẫn mỉm cười, nói khẽ: “Đừng khóc, con trai của mẹ! mẹ không đau!”

Chiếc Răng Khôn Nổi Tiếng

Chuyện kể, tất cả cậu bé xíu nọ sinh sống với người mẹ cậu. Cả hai đều rất nghèo. Cậu bé bỏng tuy vận khôn cùng thông minh với đĩnh đạc. Càng lớn, cậu càng đề xuất khôn ngoan với khôi ngô tuấn tú.Nhưng mẹ cậu lại buồn.Một ngày, cậu hỏi Mẹ, “Mẹ ơi, sao lại mẹ lại buồn?” chị em cậu đáp, “Con trai, tất cả một công ty tiên tri tiên báo với người mẹ rằng, bất cứ ai có răng khôn mọc hệt như con, sau này sẽ tương đối nổi tiếng.”Cậu lại hỏi, “Ủa mẹ không thích con danh tiếng sao?”– con trai yêu quý của mẹ! gồm người chị em nào lại không thích nhìn thấy nhỏ mình nổi tiếng? Mẹ bi tráng vì bà bầu nghĩ rằng, khi nổi tiếng rồi, bé sẽ quên mất chị em và rời khỏi mẹ.Nghe rất nhiều lời tự Mẹ, cậu bé ban đầu khóc. Bất chợt, cậu chạy thoát ra khỏi nhà, nhặt lấy hòn đá cùng đập mạnh tay vào chiếc răng khôn của mình. Mồm cậu đầy máu.Mẹ cậu chạy ra, choáng váng trước những gì cậu bé bỏng làm, chị em hỏi, “Con trai, nhỏ đang làm những gì thế?”– mẹ ơi, nếu các cái răng này khiến mình nhức buồn, bé thà chẳng bao gồm chúng thì hơn. Chúng vô ích với con. Nhỏ không muốn nổi tiếng vì những cái răng này. Bé muốn nổi tiếng vì đã biết phụng dưỡng mẹ.Cậu nhỏ bé đó chính là nhà hiền lành triết nổi tiếng người Ấn, Chanakya (350–283 trước Thiên Chúa giáng sinh)

Phim ngắn Falling Moon

Một bộ phim truyền hình cảm đụng kể về sự chọn lựa dũng mãnh của một người mẹ: ra quyết định nuôi con, vậy vì quăng quật con.

Những câu chuyện cảm rượu cồn viết về mẹ

BTN - Hình ảnh người mẹ luôn luôn là cảm giác bất tận mang đến thi ca, nhì tiếng “mẹ ơi” được cất lên từ lúc bé bi bô tập nói, cho đến khi trưởng thành và cứng cáp con vẫn nhỏ tuổi bé trong vòng tay của mẹ.


*

Các người sáng tác đã cho những người đọc đi qua không ít cung bậc cảm xúc, để những người dân con xa quê, xa cha mẹ thức thức giấc và mong tạm gác mọi các bước để chạy về ngay mặt mẹ, sà vào lòng bà mẹ và gọi khẽ nhị tiếng “mẹ ơi”.

“Mẹ nói, khi bà bầu đi mang lại một địa điểm khác ở cực kỳ xa, bé hãy tưởng tượng đầy đủ chú chim cất cánh trên khoảng chừng trời bao phủ con chính là mẹ. Con sẽ không cảm thấy đơn độc nữa”. Ðó đó là lời của người mẹ nói cùng với đứa phụ nữ bé bé dại của mình trong truyện ngắn “Ðôi cánh của mẹ”. Tôi tin rằng đây là câu chuyện có thể làm rã chảy sản phẩm triệu nhỏ tim.

Người chị em trong câu chuyện là 1 người mẹ đối chọi thân, bà thường xuyên đi công tác làm việc xa nhà, cố gắng làm câu hỏi để có rất nhiều tiền lo mang đến đứa đàn bà nhỏ, rồi áp lực đè nén công việc, bà cù cuồng trong khoảng xoáy tiền bạc, công việc, vị thế mà bỏ bễ đứa phụ nữ của mình. Khiến đứa con ngày càng xa lánh mẹ. Mọi lần bà cáu gắt với con, sẽ làm khoảng cách giữa hai mẹ con càng ngày lớn. Ðến một ngày, bà phát hiện nay mình mắc dịch ung thư giai đoạn cuối, cũng đó là lúc hai bà bầu con cùng chú ý lại đều ngày tháng vẫn qua. Bà trân trọng từng phút giây sau cuối khi ở mặt con.

Hay mẩu chuyện “Mẹ... Chị em của con” của tác giả Ánh Tuyết như tượng phật đài tạc vào năm tháng hình ảnh người người mẹ giàu đức hy sinh, mặc dù sống vào cảnh túng thiếu nhưng bà vẫn nỗ lực lo mang lại đứa đàn ông ăn học tới khu vực tới chốn. Bà bị phong rẻ nặng, đi lại cạnh tranh khăn, nhưng vẫn cố gắng vượt hàng trăm ngàn cây số để với gạo lên ngôi trường nộp cho bé trai. Số gạo kia bà cần đi xin từng nhà, mỗi người một ít, để sở hữu đủ gạo nộp mang lại trường. Biết được hoàn cảnh khó khăn của bà, đơn vị trường đã miễn hoàn toàn mọi giá cả ăn học đến cậu nhỏ trai. Thừa qua bao khó khăn khăn, gian khổ, đứa đàn ông của bà đã ăn uống học thành tài, không làm phụ lòng người mẹ đáng kính.

Xem thêm: Những Lời Chúc Buổi Sáng Hài Hước, Những Câu Chúc Buổi Sáng Hài Hước, Vui Nhộn

Ðây chỉ với hai trong các hơn hai mươi mẩu chuyện cảm rượu cồn viết về mẹ trong tập truyện ngắn này. Rất có thể thấy tình mẫu tử thiêng liêng, cao thâm luôn sống thọ trong sâu thẳm trái tim từng người. Có thỉnh thoảng ta mải mê chạy theo những thứ phù phiếm nhưng mà quên đi quý hiếm sống thực sự đó chính là gia đình, là bữa cơm bà bầu nấu, là dòng vỗ vai an ủi của cha, là tiếng cười cợt giòn chảy của con trẻ, là tiếng người mẹ ru ầu ơ phần lớn trưa hè...

Tập truyện ngắn “Huyền thoại mẹ” với những câu chuyện chắc hẳn rằng không mới, nhưng giống như hồi chuông đánh thức mọi người rằng: Hãy trân trọng gần như gì mình đang có và hãy hiếu thảo với bố mẹ khi ta còn có thể!