Em đam mê hoa hồng cùng mùa đông, được anh ôm vùng sau lưng

admin đôi mươi Tháng Sáu, 2019 mẹo nhỏ 3741 Views


Người phụ nữ anh từng yêu….Em ưa thích hoa hồng và mùa đông, được anh ôm phía đằng sau lưng. Em nói bên anh qua bao địa điểm em cảm xúc rất dịu nhàng. Vậy giờ ai là tín đồ cho em yên ổn bình,….

Bạn đang xem: Em thích hoa hồng vào mùa đông được anh ôm phía sau lưng

Có những người yêu nhau, mang đến với nhau, ở cùng cả nhà trong bình yên. Tuy nhiên có những người phải trải qua cả một trời giông bão nhằm viết lên câu chuyện của riêng mình. Sau tất cả phải từ bỏ hỏi lòng rằng: “Ai là tín đồ thương em”…

Sài Gòn vào độ mon 6 cũng chính là lúc ban đầu bước vào mùa mưa. Trái ngược trọn vẹn với loại nắng phỏng da nóng bức ở hai miền Tổ quốc. Mưa thành phố sài thành chẳng lầm lỳ, dai dẳng như mưa Huế, hay lất phất như mưa thu Hà Nội. Nó mang trong mình 1 sắc thái đỏng đảnh riêng biệt biệt, chốc chốc thì mưa khe khẽ như giờ đồng hồ thở dài nhớ tín đồ yêu, lát lại ào ạt như loại xiết chặt vỡ òa lâu ngày không gặp. Dắt bé xe Dream “tàu” ra ngõ dãy trọ, định bụng đón người yêu về do thể nào cô ấy cũng quên lấy theo áo mưa. Trời chưa bao giờ chiều lòng người, loại xe của mình lại trở chứng, đề mãi ko nổ. Đành bắt vội vàng chuyến xe bus, tay vậy theo bộ áo mưa mới cóng, đứng đợi thanh nữ nơi cổng trường.

*

Thương mấy cũng là tín đồ dưng

5h chiều, lớp lớp sinh viên hotline nhau í ới chở nhau về. Tôi đứng hóng em. Đợi mãi, đợi mang đến lúc đảm bảo an toàn đóng cổng tuy thế vẫn chưa thấy em đâu. Túm chiếc áo tơi trong tay lười biếng, nhấc máy điện thoại tư vấn và chờ hồi chuông đổ dồn. “Không nghe máy”. Toan cất bước quay về thì thấy em vẫn ngồi trong dòng xe tứ bánh bóng loáng, đi vút qua tôi. Tách! Tách, tách!

Mưa nặng nề hạt. Mưa lăn nhiều năm thành từng giọt tròn lăn bên trên má, chạm khẽ bờ môi tôi đọng vị mặn rồi rơi xuống mặt mặt đường vỡ tan. Tình thương phân thành nhiều cung bậc cảm xúc. Yêu quý cao nhất, đậm đà nhất bao giờ cũng nằm trong về gia đình. Tiếp theo là thương bạn dạng thân, thương các bạn bè, yêu quý thầy cô, mến cho đều mảnh đời cơ cực, với thương một bạn lạ. Fan lạ – hoàn toàn có thể hoàn toàn là xa lạ, là tín đồ chỉ chạm mặt thoáng qua, xuất xắc là người dù chỉ lao vào đời mình không lâu nhưng chiếm ngự cả trái tim này.

Chẳng ai cắt nghĩa được tình yêu, bao gồm khó gì đâu một trong những buổi chiều…” Xuân Diệu sẽ viết phần lớn dòng trường đoản cú sự như vậy. Đó là 1 trong thứ cảm hứng kỳ lạ vô cùng cơ mà con người vô thức góp nhóp từng khoảnh khắc, từng kỷ niệm với mọi người trong nhà chắt chiu ghi tạc dạ vào lòng. Để rồi lại thỉnh phảng phất nhói nhức âm ỉ, tự làm tổn mến mình, thương tổn người.

Nếu một ngày đùng một phát bạn cảm thấy được những khoảng chừng lặng ko tên đan xen vào quan hệ đáng lý ra phải nồng nhiệt. Nếu như một ngày các bạn cảm thấy chới với, khi trót đề nghị buông một bàn tay vốn dĩ rất quen thuộc. Thì đấy chính là lúc bạn phải nghiệm ra rằng: thương đến mấy cũng chỉ là fan dưng.

Trăm năm là hữu hạn

Ngày ấy, có thiếu nữ thường đi 1 mình dưới mưa mọi khi buồn. Ngày ấy, có cô gái mong manh, dễ dàng rơi lệ khi chứng kiến tận mắt phim rồi ôm ai bật khóc. Ngày ấy, đã bao gồm người luôn luôn nhắc anh, em say đắm hoa hồng với mùa đông. Yêu thích được anh ôm phía sau và cầm tay đi giữa phố đông. Các cái hôn trộm dưới mưa, mọi lời mong hẹn trăm năm ở cùng cả nhà mãi mãi. Đã đổi mới miền ký kết ức sẽ qua. Họ đã sống vội, yêu vội và cũng lập cập buông vứt những côn trùng quan hệ. Rồi sẽ tới một cơ hội nào đó, có thể một vào hai bạn phải thốt lên nhị chữ “giá như” đầy day dứt. Cuộc sống giống như cái hộp Pandora đầy bí ẩn. Con bạn mãi rong đuổi đầy đủ hoài bão, đông đảo ước mơ, số đông mộng tưởng chuẩn chỉnh mực về một hình mẫu tình nhân lý tưởng mà làm lơ đi những người dân thương ta thực sự. Song, thời hạn có ngóng một ai?.

Xem thêm:

Chúng ta rồi đang ổn

Sau tất cả đổ vỡ với níu kéo tổn thương, rồi sẽ tới một ngày, fan phụ nữ có thể sẽ trở đề xuất xinh đẹp hơn, người bọn ông có thể thành công hơn. Ai rồi cũng khác. Nhưng chắc chắn là cả nhì sẽ có theo mình một trọng điểm hồn đầy rẫy vệt trầy xước. Thời gian rất có thể làm phai mờ, dẫu vậy dấu vết hẵng còn đó, nhắc nhở tôi mang đến mùa hạ đã qua.

“Ta ngồi hát phiên bản tình ca mon Sáu thập thò đâu thu úa những tuyến đường Bỗng tỉnh giấc thức giữa tan tầm xuôi ngược Đứng mơ hồ nước hư hình ảnh mấy mùa thương” (Sưu tầm)

Người đàn bà anh từng yêu thương sao rồi? Có một mình đi dưới mưa dịp buồn? Lệ còn rơi khi ngồi xem thước phim buồn? Ôm thật chặt vào ai khóc như đứa trẻ?

Người phụ nữ anh từng yêu quên rồi gồm có chiều tay nắm tay ngóng chờ Hoàng hôn xuống ta kề vai sát cánh nói những lời Rằng song ta sẽ chỉ việc nhau thôi Hà ha ha ha há ha hà ha

Cô gái anh yêu hay ân cần anh với nhắc anh bao điều Em say mê hoa hồng và ngày đông được anh ôm phía sau sống lưng Em nói bên anh qua bao chỗ em cảm xúc rất dìu dịu Vậy giờ đồng hồ ai là người cho em im bình?

Em ước ao xa anh lúc yêu yêu đương đang lưu giữ vẫn mạnh khỏe Xóa những hi vọng một tình yêu cùng hai trái tim xanh Quên không còn bao năm đi mặt em anh thật tất yêu làm được tín đồ mình thương giờ chẳng nhớ tên rất gần gũi Người mình thương giờ đồng hồ chẳng lưu giữ tên anh rồi