(FULL) Chinh phục tổng giám đốc lạnh lùng : ông xã trí mạng của tiểu ma nữ

Romance

Ngôn tình , ngọt ...

Bạn đang xem: Chinh phục tổng giám đốc lạnh lùng


&#x
A0; Kh&#x
E1;ch khứa bắt đầu b&#x
E0;n luận ầm ĩ, khi L&#x
E2;m Vũ Mặc kỳ qu&#x
E1;i đẩy mọi người ra, thấy hai người tr&#x
EA;n giường th&#x
EC; lập tức nổi giận một tay t&#x
F3;m lấy Đường Ch&#x
E1;, hung &#x
E1;c đấm một c&#x
E1;i v&#x
E0;o mặt Đường Ch&#x
E1;.Bị đ&#x
E1;nh đau, Đường Ch&#x
E1; lắc lắc c&#x
E1;i đầu m&#x
EA; man, kinh ngạc h&#x
E1; to mồm: "L&#x
E2;m ti&#x
EA;n sinh?""Gh&#x
EA; tởm! Đường Ch&#x
E1;, cậu ch&#x
ED;nh l&#x
E0; thương y&#x
EA;u Khả Nhi của t&#x
F4;i như vậy sao? Trong lễ đ&#x
ED;nh h&#x
F4;n lại ph&#x
F3;ng đ&#x
E3;ng với người phụ nữ kh&#x
E1;c?" L&#x
E2;m Vũ Mặc tức giận qu&#x
E1;t."Phụ nữ?" Đường Ch&#x
E1; lắc lắc đầu, muốn cho m&#x
EC;nh tỉnh t&#x
E1;o hơn một ch&#x
FA;t, anh quay đầu lại, thế nhưng nh&#x
EC;n thấy Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m ở sau lưng m&#x
EC;nh."T&#x
F4;i... t&#x
F4;i..." Đường Ch&#x
E1; kh&#x
F4;ng biết n&#x
EA;n giải th&#x
ED;ch thế n&#x
E0;o, anh c&#x
F2;n chưa l&#x
EA;n tiếng, quả đấm của L&#x
E2;m Vũ Mặc lại đ&#x
E1;nh về ph&#x
ED;a anh.Ph&#x
F2;ng nghỉ ngơi hỗn loạn khiến L&#x
E2;m Khả Nhi ch&#x
FA; &#x
FD;. Bắc D&#x
E3; Thương t&#x
E0; mị cười lạnh bu&#x
F4;ng c&#x
F4; ra, mặc cho c&#x
F4; chạy khỏi ban c&#x
F4;ng.Khi L&#x
E2;m Khả Nhi thấy h&#x
EC;nh ảnh mập mờ tr&#x
EA;n giường n&#x
E0;y th&#x
EC; c&#x
F4; đau l&#x
F2;ng rơi lệ . Tại sao c&#x
F3; thể như vậy? Chị Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m m&#x
E0; c&#x
F4; t&#x
ED;n nhiệm nhất thế nhưng c&#x
F9;ng anh Ch&#x
E1; l&#x
EA;n giường."Kh&#x
F4;ng! Kh&#x
F4;ng! Đ&#x
E2;y kh&#x
F4;ng phải l&#x
E0; sự thật!" L&#x
E2;m Khả Nhi vọt tới trước giường, hướng về ph&#x
ED;a Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m đ&#x
E3; thức tỉnh, n&#x
FA;p dưới c&#x
E1;i chăn ở tr&#x
EA;n giường tức giận h&#x
F4;, "Chị Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m, đ&#x
E2;y ch&#x
ED;nh l&#x
E0; t&#x
EC;nh bạn của chị với t&#x
F4;i sao? Chị đ&#x
E3; c&#x
F3; anh Lưu, tại sao c&#x
F2;n phải tới cướp anh Ch&#x
E1; của t&#x
F4;i?""Tiểu Khả Nhi, chị... chị kh&#x
F4;ng c&#x
F3;", Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m kh&#x
F4;ng hiểu nh&#x
E1;y mắt. Trước mắt một mảnh hỗn loạn, khiến c&#x
F4; kh&#x
F4;ng biết n&#x
EA;n l&#x
E0;m c&#x
E1;i g&#x
EC;. C&#x
F4; sao c&#x
F3; thể xuất hiện tr&#x
EA;n giường của tổng gi&#x
E1;m đốc chứ?"Tiểu Khả Nhi, anh kh&#x
F4;ng c&#x
F3;", Đường Ch&#x
E1; kh&#x
F4;ng để &#x
FD; đến quả đấm b&#x
E9;n nhọn của L&#x
E2;m Vũ Mặc, muốn đi l&#x
EA;n &#x
F4;m lấy L&#x
E2;m Khả Nhi. Rồi lại bởi v&#x
EC; ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh kh&#x
F4;ng mặc quần &#x
E1;o m&#x
E0; kh&#x
F4;ng tiện xuống giường."Anh Ch&#x
E1;, em nh&#x
EC;n lầm anh rồi." L&#x
E2;m Khả Nhi đau l&#x
F2;ng lắc đầu. Chưa từng nghĩ tới c&#x
F3; một ng&#x
E0;y anh Ch&#x
E1; c&#x
F3; thể phản bội c&#x
F4;. Nh&#x
EC;n đến h&#x
EC;nh ảnh anh c&#x
F9;ng Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m nằm cạnh nhau, l&#x
F2;ng của c&#x
F4; lại đau như vậy, đau đến mức thật muốn giết chết hai người bọn họ.Anh l&#x
E0; anh Ch&#x
E1; m&#x
E0; c&#x
F4; y&#x
EA;u! Anh tại sao c&#x
F3; thể... tại sao c&#x
F3; thể phản bội c&#x
F4;?"Khả Nhi, loại đ&#x
E0;n &#x
F4;ng n&#x
E0;y đ&#x
E1;ng gi&#x
E1; để em y&#x
EA;u sao?" Bắc D&#x
E3; Thương chẳng biết từ l&#x
FA;c n&#x
E0;o đ&#x
E3; đi tới sau lưng L&#x
E2;m Khả Nhi, &#x
F4;m eo c&#x
F4; an ủi.

"Bắc D&#x
E3; Thương, dẫn t&#x
F4;i đi, t&#x
F4;i kh&#x
F4;ng muốn nh&#x
EC;n đến bọn họ nữa." L&#x
E2;m Khả Nhi chảy nước mắt n&#x
F3;i."Tốt! T&#x
F4;i dẫn em đi tới nơi kh&#x
F4;ng c&#x
F3; hắn ta." Bắc D&#x
E3; Thương t&#x
E0; tứ cười k&#x
E9;o tay L&#x
E2;m Khả Nhi.Nh&#x
EC;n một lần cuối Đường Ch&#x
E1; đang lo lắng, c&#x
F4; đau l&#x
F2;ng theo Bắc D&#x
E3; Thương rời đi."Tiểu Khả Nhi!" Đường Ch&#x
E1; nhặt quần l&#x
EA;n, vội v&#x
E3; mặc v&#x
E0;o, mở ra ch&#x
E2;n d&#x
E0;i muốn đuổi theo.Lưu V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n đột nhi&#x
EA;n xuất hiện, một quyền đấm v&#x
E0;o ngực Đường Ch&#x
E1;, tức giận gầm nhẹ: "Tổng gi&#x
E1;m đốc, l&#x
E0;m sao anh c&#x
F3; thể ra tay với Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m? Chẳng lẽ anh qu&#x
EA;n c&#x
F4; ấy l&#x
E0; người phụ nữ của t&#x
F4;i sao?""T&#x
F4;i... V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n... nghe t&#x
F4;i giải th&#x
ED;ch" Đường Ch&#x
E1; hiện tại trong l&#x
F2;ng kh&#x
F4;ng hiểu ra sao, anh kh&#x
F4;ng biết l&#x
E0; ai đang c&#x
E0;i bẫy anh. Lời giải th&#x
ED;ch của anh c&#x
F2;n chưa n&#x
F3;i hết, liền lại bị l&#x
E3;o ba t&#x
E1;t một c&#x
E1;i."Nghiệt tử! L&#x
E0;m sao m&#x
E0;y c&#x
F3; thể l&#x
E0;m ra chuyện như vậy? M&#x
E0;y trả con d&#x
E2;u lại cho ta!" Ba Đường bất m&#x
E3;n đ&#x
E1;nh một c&#x
E1;i t&#x
E1;t v&#x
E0;o mặt của con trai, t&#x
E2;m t&#x
EC;nh đau x&#x
F3;t n&#x
E0;y quả thật kh&#x
F4;ng thể d&#x
F9;ng ng&#x
F4;n ngữ n&#x
E0;o thay thế."Cha, con thật sự kh&#x
F4;ng c&#x
F3;! Con cũng kh&#x
F4;ng biết tại sao c&#x
F3; thể như vậy." Đường Ch&#x
E1; ảo n&#x
E3;o giải th&#x
ED;ch với cha m&#x
EC;nh. Chuyện ng&#x
E0;y h&#x
F4;m nay rất kỳ hoặc, rốt cuộc l&#x
E0; ai đem anh c&#x
F9;ng Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m đặt nằm cạnh nhau? Anh r&#x
F5; r&#x
E0;ng nhớ ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh đi t&#x
EC;m tiểu Khả Nhi, sau đ&#x
F3; thấy người phụ nữ trong ph&#x
F2;ng nghỉ th&#x
EC; kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n nhớ g&#x
EC; nữa hết.Chẳng lẽ đ&#x
E2;y l&#x
E0; c&#x
F3; người thiết kế một c&#x
E1;i bẫy thật ho&#x
E0;n chỉnh, thế m&#x
E0; anh lại ng&#x
E2;y ngốc chui v&#x
E0;o trong.Anh nhất định phải tra được rốt cuộc l&#x
E0; ai ở ph&#x
ED;a sau m&#x
E0;n g&#x
E0;i bẫy anh.Tần Phong thở d&#x
E0;i đi tới b&#x
EA;n cạnh Đường Ch&#x
E1;, d&#x
F9;ng một đ&#x
F4;i mắt linh hoạt nh&#x
EC;n thấu tất cả nh&#x
EC;n Đường Ch&#x
E1;: "Đường Ch&#x
E1;, nếu như anh ngay cả ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh cũng kh&#x
F4;ng bảo vệ được, em thật lo lắng bảo bối của em đi theo anh sẽ phải chịu uất ức.""Phong" Đường Ch&#x
E1; hốt hoảng nh&#x
EC;n Phong, bị sự thất vọng trong lời n&#x
F3;i của c&#x
F4; l&#x
E0;m cho thất kinh.L&#x
E2;m Vũ Mặc &#x
F4;m chắc bả vai Phong, lạnh l&#x
F9;ng ki&#x
EA;u ngạo n&#x
F3;i với Đường Ch&#x
E1;: "Đường ti&#x
EA;n sinh, kh&#x
F4;ng l&#x
E0;m r&#x
F5; r&#x
E0;ng vụ lộn xộn n&#x
E0;y, cũng đừng trở lại t&#x
EC;m tiểu Khả Nhi. T&#x
F4;i hi vọng c&#x
F3; thể nh&#x
EC;n thấy anh trong sạch.""T&#x
F4;i sẽ trả lại sự trong sạch cho m&#x
EC;nh." Đường Ch&#x
E1; ưỡn ngực, trầm giọng n&#x
F3;i."Trả lại trong sạch cho anh? C&#x
F2;n sự trong sạch của Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m th&#x
EC; t&#x
EC;m ai lấy lại?" Lưu V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n tr&#x
E0;n đầy lửa giận m&#x
E0; rống l&#x
EA;n, hắn tức giận đẩy lồng ngực Đường Ch&#x
E1;, nghi&#x
EA;m nghị n&#x
F3;i, "Cho tới nay t&#x
F4;i đều xem anh l&#x
E0; anh em, kh&#x
F4;ng ngờ c&#x
E1;i người anh em n&#x
E0;y lại đụng chạm tới phụ nữ của t&#x
F4;i. Đường Ch&#x
E1;, từ nay về sau t&#x
EC;nh bạn của ch&#x
FA;ng ta kết th&#x
FA;c."N&#x
F3;i xong, Lưu V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n tức giận rời đi.Nh&#x
EC;n b&#x
F3;ng lưng tr&#x
E0;n đầy lửa giận của Lưu V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n, Đường Ch&#x
E1; một hồi kinh ngạc. Một sai lầm, anh lại đắc tội với trợ thủ đắc lực nhất, người bạn tốt nhất của m&#x
EC;nh.Đ&#x
E1;ng gh&#x
E9;t!Rốt cuộc l&#x
E0; ai t&#x
ED;nh kế anh? Anh quyết sẽ kh&#x
F4;ng tha cho hắn!Bị mọi người bỏ lại trong ph&#x
F2;ng nghỉ ngơi, Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m đau l&#x
F2;ng tan n&#x
E1;t, c&#x
F4; l&#x
E0;m sao c&#x
F3; thể ngủ c&#x
F9;ng tổng gi&#x
E1;m đốc, vừa nghĩ tới h&#x
EC;nh ảnh mới vừa rồi m&#x
EC;nh c&#x
F9;ng tổng gi&#x
E1;m đốc d&#x
ED;nh v&#x
E0;o nhau, tr&#x
EA;n mặt của c&#x
F4; liền một hồi l&#x
FA;ng t&#x
FA;ng v&#x
E0; ảo n&#x
E3;o.Bộ d&#x
E1;ng n&#x
E0;y của c&#x
F4; lại bị Thi&#x
EA;n thấy, hắn sẽ kh&#x
F4;ng bao giờ để &#x
FD; đến c&#x
F4; nữa đi? C&#x
F4; đ&#x
E3; kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n trong sạch, c&#x
F2;n mặt mũi n&#x
E0;o xuất hiện trước mặt Thi&#x
EA;n?
Lệ trong nh&#x
E1;y mắt tr&#x
E0;n đầy hốc mắt c&#x
F4;, đầy một bụng uất ức thế nhưng kh&#x
F4;ng thể n&#x
F3;i với ai. Khả Nhi tiểu thư cũng hiểu lầm c&#x
F4;, Thi&#x
EA;n cũng bỏ rơi c&#x
F4; m&#x
E0; đi, nơi n&#x
E0;y c&#x
F2;n c&#x
F3; ai sẽ lưu luyến c&#x
F4;?
Kh&#x
F4;ng c&#x
F3;, kh&#x
F4;ng c&#x
F3; nữa.Thi&#x
EA;n, l&#x
E0; Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m c&#x
F3; lỗi với anh, tổn thương anh l&#x
E0; chuyện m&#x
E0; em kh&#x
F4;ng muốn nhất. Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m y&#x
EA;n lặng rơi lệ, thừa dịp tất cả mọi người đi v&#x
E2;y xem Đường Ch&#x
E1;, c&#x
F4; lặng lẽ mặc quần &#x
E1;o v&#x
E0;o, từ trong đ&#x
E1;m người biến mất.Thi&#x
EA;n, hi vọng anh c&#x
F3; thể t&#x
EC;m được người phụ nữ tốt hơn, em kh&#x
F4;ng c&#x
F3; ph&#x
FA;c kh&#x
ED;, kh&#x
F4;ng c&#x
E1;ch n&#x
E0;o ở b&#x
EA;n cạnh anh nữa.&#x
D4;m t&#x
E2;m tư mệt mỏi, Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m trở lại căn ph&#x
F2;ng nhỏ m&#x
E0; c&#x
F4; đ&#x
E3; thu&#x
EA;.C&#x
F4; ch&#x
F4;n m&#x
EC;nh thật s&#x
E2;u v&#x
E0;o d&#x
F2;ng nước lạnh lẽo, d&#x
F9;ng sức ch&#x
E0; rửa th&#x
E2;n thể của m&#x
EC;nh. Th&#x
E2;n thể của c&#x
F4; dơ bẩn, cũng kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n xứng với Thi&#x
EA;n nữa. Hai h&#x
E0;ng nước mắt bi thương tr&#x
E0;n ra khỏi hốc mắt, ai c&#x
F3; thể trả lại sự thanh bạch cho c&#x
F4;, ai c&#x
F3; thể trả lại t&#x
EC;nh y&#x
EA;u cho c&#x
F4;?Đột nhi&#x
EA;n một cảm gi&#x
E1;c muốn &#x
F3;i x&#x
F4;ng l&#x
EA;n, c&#x
F4; &#x
FA;p sấp tr&#x
EA;n bồn cầu &#x
F3;i như đi&#x
EA;n. Gần đ&#x
E2;y dạ d&#x
E0;y vẫn kh&#x
F4;ng thoải m&#x
E1;i, ng&#x
E0;y mai thật phải đi kh&#x
E1;m bệnh.Khi dạ d&#x
E0;y trở n&#x
EA;n trống rỗng, c&#x
F4; mệt mỏi v&#x
F9;i m&#x
EC;nh v&#x
E0;o tr&#x
EA;n s&#x
F4; pha t&#x
E0;n tạ, rơi lệ đến khi trời s&#x
E1;ng.Kinh ngạc h&#x
E1; hốc mồm, c&#x
F4; kinh ngạc kh&#x
F4;ng biết l&#x
E0; n&#x
EA;n kh&#x
F3;c hay n&#x
EA;n cười.Đứa nhỏ n&#x
E0;y tại sao lại tới trễ như thế? Lại v&#x
E0;o sau khi c&#x
F4; rời khỏi Thi&#x
EA;n, mới ph&#x
E1;t hiện ra m&#x
EC;nh mang thai. Tay của c&#x
F4; khẽ vuốt ve bụng m&#x
EC;nh, một cỗ h&#x
E0;o quang t&#x
EC;nh thương của mẹ ở tr&#x
EA;n mặt c&#x
F4; s&#x
E1;ng lấp l&#x
E1;nh.Bảo bối, mặc d&#x
F9; cha rời đi, nhưng mẹ sẽ kh&#x
F4;ng vứt bỏ con.Tựa như bốc hơi khỏi nh&#x
E2;n gian, Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m từ đ&#x
F3; biến mất khỏi tầm mắt mọi người, cũng kh&#x
F4;ng t&#x
EC;m được c&#x
F4; nữa.Khi Lưu V&#x
E2;n Thi&#x
EA;n l&#x
F2;ng &#x
E1;y n&#x
E1;y đi đến căn ph&#x
F2;ng nhỏ Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m mướn th&#x
EC; chỉ thấy gian ph&#x
F2;ng trống kh&#x
F4;ng.Hắn một lần l&#x
E0;m kẻ tiểu nh&#x
E2;n, chẳng những kh&#x
F4;ng c&#x
F3; được L&#x
E2;m Khả Nhi, ngay cả Li&#x
EA;u Ph&#x
E0;m cũng mất đi. Giờ ph&#x
FA;t n&#x
E0;y ngoại trừ ảo n&#x
E3;o, kh&#x
F4;ng c&#x
F2;n c&#x
F3; bất kỳ từ n&#x
E0;o c&#x
F3; thể h&#x
EC;nh dung t&#x
E2;m t&#x
EC;nh của hắn.Đời người thật kh&#x
F4;ng thể l&#x
E0;m sai, bỏ lỡ liền kh&#x
F4;ng c&#x
E1;ch n&#x
E0;o quay đầu lại nữa.

I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson


*

*
Xem hướng dẫn
Link download:
*
e
Pub A4A5A6 - xem thông tin ebook
m lừa anh!" Đường Chá chỉ tay vào mặt của Lâm Khả Nhi, không dám tin rống to. Anh vốn chỉ là hoài nghi, nhưng sau khi nghe được lời nói của cô, lòng anh lại lạnh thấu. Vì cô, anh vẫn luôn nhịn xuống cảm giác áy náy đối với Liêu Phàm, cô vậy mà lại đang lừa gạt anh.
Cô phản bội lòng tin của anh đối với cô, tổn thương tình yêu anh dành cho cô, khiến anh càng cảm thấy áy náy với Liêu Phàm hơn.
"Anh Chá", Lâm Khả Nhi mất hồn nhặt lên tờ giấy thỏa thuận li hôn trên mặt đất, nước mắt ào ào rơi xuống.
Tìm được chị Liêu Phàm, đáng lẽ cô rất hưng phấn muốn nói cho anh Chá, lại không nghĩ rằng thế nhưng nhận được giấy thỏa thuận li hôn của anh. Anh thậm chí ngay cả tên cũng đã sớm ký vào, chẳng lẽ là có chuẩn bị mà đến sao?
Nếu như không phải là vô cùng yêu anh, cô làm sao lại nghĩ ra cách này để dụ anh bước vào cung điện hôn nhân chứ?
Ôm tờ đơn xin ly hôn khóc ngã xuống giường, chỉ một khoảnh khắc liền biến thành một người khóc sướt mướt.
Lau nước mắt, Lâm Khả Nhi vội vã thu dọn ít hành lí, liền rời khỏi Đường trạch, rời khỏi nơi cô đã sống gần một năm, rời khỏi nơi tràn đầy những kỉ niệm hạnh phúc này.
Ngồi lên xe taxi, cô gọi điện thoại cho Lý Tư Đặc, đợi nửa ngày, cũng không nghe được tiếng trả lời.
"Làm trò quỷ gì? Ngay cả điện thoại của mình cũng không nhận!" Lâm Khả Nhi cắn môi, cố nén nước mắt trong hốc mắt.
Ném điện thoại qua một bên, mắt cô ngấn nước nhìn ra ngoài cửa sổ. Ở trên đường phố nơi đất nước xa lạ, cô thế nhưng không tìm được một nơi có thể đi.
Sau Đường Chá từ trong nhà chạy ra ngoài, liền chạy thẳng tới bệnh viện mà văn phòng thám tử nói cho anh biết. Khi anh thấy đứa bé trong ngực Liêu Phàm thì tâm tình vô cùng hối hận. Anh thật có lỗi với Liêu Phàm, anh thật sự là tên khốn kiếp có tội không thể tha thứ. Anh sao có thể tổn thương một cô gái hiền lành như vậy, hại cô một mình trốn tới vùng nông thôn hẻo lánh, còn mang thai đứa bé.
Đó chính là đứa bé của anh cùng Liêu Phàm sao? Bộ dáng rất giống Liêu Phàm, đôi mắt long lanh như nước, giống với vẻ dịu dàng của mẹ nó, sau khi lớn lên nhất định cũng là một tiểu mỹ nhân.
"Liêu Phàm, thật xin lỗi." Đi vào phòng bệnh, câu nói đầu tiên chính là nhận lỗi, trừ nói xin lỗi, anh không biết còn có thể nói gì khác.
"Tổng giám đốc?" Liêu Phàm kinh ngạc nhìn Đường Chá, anh làm sao lại biết mình ở chỗ này? Chẳng lẽ là Khả Nhi nói cho anh biết?
Ngồi ở bên giường bệnh, Đường Chá thành khẩn nói: "Liêu Phàm, tất cả đều là lỗi của tôi, tôi sẽ đền bù những tổn thương mà tôi gây ra cho em."
"Không đâu, tổng giám đốc, anh sao lại nói vậy?" Liêu Phàm khó hiểu nhìn Đường Chá, chẳng lẽ Khả Nhi không giải thích rõ cho anh sao?
"Tôi sẽ chịu trách nhiệm cho cuộc sống của em cùng đứa bé. Xin cho tôi một cơ hội chuộc tội, không cần cự tuyệt tôi." Trong ánh mắt của Đường Chá tất cả đều là áy náy, mặc dù anh bị Lệ Tây Á cài bẫy, nhưng cuộc sống của Liêu Phàm dù sao cũng là do chính anh mà bị phá hỏng. Anh có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ gánh vác trách nhiệm chăm sóc cô.
"Tổng giám đốc, chuyện này không liên quan đến anh, anh không cần áy náy." Liêu Phàm lo lắng giải thích. Cô không cần tổng giám đốc vì cô mà tự trách mình, mặc dù hiểu lầm lần đó khiến Vân Thiên không yêu cô nữa, nhưng cô không oán hận tổng giám đốc, thật sự một chút cũng không oán trách anh. Cô biết anh nhất định cũng là bị người khác tính kế. Mặc dù cô cũng không biết người đã cài bẫy bọn họ là ai.
"Làm sao có thể không liên quan? Là sai lầm của tôi, tôi liền muốn gánh vác." Đường Chá giơ tay phải lên, chặn lại lời nói của Liêu Phàm. Anh biết Liêu Phàm thiện lương, cô sẽ không trách cứ anh, nhưng anh sẽ trách chính mình.
"Đứa bé, tôi sẽ nuôi nó lớn, cuộc sống sau này của mẹ con hai người sẽ là trách nhiệm của tôi. Nhưng Liêu Phàm, tôi phải nói cho em biết, tôi không yêu em, tôi cũng không thể cưới em." Đường Chá tỉnh táo nói với Liêu Phàm, anh không muốn cho cô bất cứ hy vọng nào. Tiếp nhận mẹ con hai người là trách nhiệm của anh, nhưng anh sẽ không cho cô bất kỳ hứa hẹn nào. Sự tiếp nhận của anh không liên quan đến tình yêu, nên không thể có hôn nhân.
Nghe Đường Chá nói, Liêu Phàm đột nhiên bật cười: "Tổng giám đốc, tôi yêu cầu anh hứa hẹn kết hôn khi nào? Tôi lại không yêu anh."
Đường Chá thở phào một hơi, anh rất sợ Liêu Phàm sẽ giống những người phụ nữ khác, đòi hỏi anh tình yêu và hôn nhân: "Vậy thì tốt, Liêu Phàm, chờ em xuất viện tôi sẽ giúp sắp xếp chỗ ở cho hai người, mỗi tháng tôi sẽ gửi cho em 300 ngàn tiền sinh hoạt phí, nếu không đủ thì tìm tôi."
"Tổng giám đốc, thật sự không cần như vậy. Mẹ con chúng tôi đã mang đến nhiều phiền toái như vậy cho vợ chồng hai người, làm sao có thể không biết ngượng mà lại làm phiền anh." Liêu Phàm có chút ngượng ngùng nhìn Đường Chá, "Đúng rồi, Khả Nhi sao không đến cùng với anh?"
"Cô ấy…" Đường Chá lúng túng không biết nói gì cho phải, vừa nghĩ tới tiểu Khả Nhi lừa gạt anh thì trong lòng giận ghê gớm. Đứa nhỏ tinh nghịch này, chuyện gì cũng làm ra được, không giáo huấn cô ấy một chút, chẳng phải là sẽ cưng chiều đến tận trời rồi sao?
"Đúng rồi, tổng giám đốc, Khả Nhi nói muốn làm mẹ nuôi của con tôi, anh sẽ làm ba nuôi của con bé chứ?" Liêu Phàm ôm em bé, giống như hiến vật quý mà đưa lên trước mặt Đường Chá, "Anh xem bộ dáng của con bé có phải rất giống tôi hay không?"
"Đúng là rất giống. Liêu Phàm, tôi không muốn giấu giếm đứa bé tôi là cha ruột của nó, làm ba nuôi cũng không…"
"Cái gì? Anh là cha của đứa bé? Đây là chuyện xảy ra lúc nào? Tôi thế nào lại không biết?" Liêu Phàm bị lời nói của Đường Chá chọc cười. Khả Nhi chẳng lẽ không nói cho anh ta biết đứa bé là của Vân Thiên sao?
Đường Chá sững sờ nhìn khuôn mặt tươi cười của Liêu Phàm: "Chẳng lẽ không đúng sao? Thám tử tư nói đứa bé bị sinh non, đứa bé này chẳng lẽ không phải có từ một đêm kia sao?"
"Tổng giám đốc, anh muốn làm tôi cười chết à!" Liêu Phàm không ngờ Đường Chá ngốc như vậy, anh ta vậy mà không nhìn ra đứa nhỏ này không giống anh chút nào, anh vậy mà không nhìn ra đôi mắt của đứa bé với Vân Thiên giống nhau như đúc.
"Thật không phải? Nhưng chúng ta xảy ra quan hệ, đứa nhỏ này vô cùng có khả năng…" Mặt của Đường Chá càng lúc càng ngây ngô, cũng sắp biến thành tượng sáp rồi.

Xem thêm: Biểu Đồ Đường: Cách Vẽ Biểu Đồ Đường Trong Địa Lý, Hướng Dẫn Vẽ Biểu Đồ Đường


"Ai nói chúng ta xảy ra quan hệ? Tôi cũng là gần đây mới nghĩ ra, mình hôm đó vừa vào phòng liền ngã bất tỉnh, lúc tỉnh lại, cũng đã bị mọi người vây xem. Nhưng trên người tôi một chút dấu vết đã làm tình cũng không có. Tổng giám đốc, tôi tin tưởng chúng ta trong sạch, chỉ là bị người ta tính kế. Mà đứa bé là bảo bối của tôi cùng Vân Thiên, không có một chút quan hệ nào với tổng giám đốc. Tôi cũng không muốn bởi vì con bé mà khiến anh cùng Khả Nhi sinh ra hiểu lầm." Liêu Phàm vội vàng giải thích, cô sợ nếu chuyện vớ vẩn này sẽ phá hư tình cảm của tổng giám đốc và tiểu Khả Nhi.
Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng: Ông Xã Trí Mạng Của Tiểu Ma Nữ
Mộc Yêu
Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng: Ông Xã Trí Mạng Của Tiểu Ma Nữ - Mộc Yêuhttps://cya.edu.vn/story.php?story=chinh_phuc_tong_giam_doc_lanh_lung_ong_xa_tri_mang_cua_tieu_ma_nu__moc_yeu